Sở Thiên Cơ nói xong, ánh mắt sáng quắc nhìn Sở Mặc:
- Con à, nhớ kỹ, tu luyện cho tốt, sau khi bước vào cảnh giới Chí Tôn phải học được cách ẩn nấp. Khi cần thiết... thậm chí phải hiểu được thỏa hiệp và nhường nhịn. Một ngày nào đó, chúng ta sẽ có cơ hội bắt những người từng làm nhục chúng ta, ức hiếp người của chúng ta phải trả giá đắt.
Sở Thiên Cơ nói xong, dùng sức vỗ vỗ bờ vai của Sở Mặc. Sau đó, ông ấy nhìn thoáng qua thiếu phụ Kỳ Tiêu Vũ mặc áo đen đứng ở một bên, hơi hơi nhíu nhíu mày:
- Trong tâm của cô có một bóng ma, có chuyện gì vậy?
- Cha, nàng ấy là...
Sở Mặc vội vàng nhớ tới giới thiệu thân phận của Kỳ Tiêu Vũ, trước đó cũng chưa có cơ hội.
Hắn thấy có lỗi nhìn thoáng qua Kỳ Tiêu Vũ, Kỳ Tiêu Vũ nháy mắt với hắn an ủi. Bọn họ đều hiểu lẫn nhau, không cần nói thêm cái gì.
- Cô ấy là con dâu của ta. Ta biết.
Sở Thiên Cơ đã cắt đứt lời nói của Sở Mặc, sau đó vẻ mặt nghiêm túc nhìn Kỳ Tiêu Vũ. Ông ta cau mày, không biết đang suy nghĩ cái gì. Câu con dâu này khiến Kỳ Tiêu Vũ mở cờ trong bụng, khuôn mặt xinh đẹp ửng đỏ, đôi mắt chứa sóng nước lưu chuyển nhìn Sở Mặc. Sở Mặc cũng mang vẻ mặt vui mừng.
Nàng và Sở Mặc tuy là không cần sự tán thành và chúc phúc của người khác nhưng có thể được chính bố chồng mình thật sự tán thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1865501/chuong-1641.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.