Lời này quả thực khiến Long Thu Thủy và năm người đi theo rung động mãnh liệt.
Bốn phương tám hướng, tất cả mọi người đều ngây ra nhìn Sở Mặc.
Rất nhiều người tỏ ý nghi ngờ!
Một nữ tu bên kia không kìm nổi thầm nói:
Người này điên rồi sao? Hắn dẫn người vào? Ha ha, hắn là thằng ngốc đã đứng đó suốt nửa ngày, hắn có năng lực gì dẫn người đi vào? Cứng rắn xông vào sao?
Lời của nữ tử này cũng là tiếng lòng của rất nhiều người. Nhưng đồng thời, cũng có một nhóm người ngưng trọng nhìn Sở Mặc, bởi vì bọn họ cảm thấy hắn không hề giống kẻ điên, lời nói rất chân thành.
Đám Long Thu Thủy đầu tiên sửng sốt, sau đó có mấy kẻ cười khinh bỉ.
Nữ tử váy vàng Đồng Ảnh có chút lo lắng nhìn Sở Mặc, trong lòng tự nhủ lời ngông cuồng trong lúc bị kích thích sẽ không có kết cục gì tốt.
Triệu Đông Minh nhìn Sở Mặc “chen ngang” này đầy khó chịu:
Bản thân mình không vào được còn muốn dẫn người vào? Ngươi cho đây là đâu?
Mà biểu hiện của nữ tử váy đỏ Trương Song Song trực tiếp hơn nhiều, nàng cười lạnh đi tới chỗ Sở Mặc:
Cẩu tạp chủng, ngươi điên rồi à? Chỉ dựa vào đồ rác rưởi, đầy mùi quê mùa nhưngươi có tư cách gì vào Thiên Đạo Viên?
Ngươi muốn ra tay với ta?
Sở Mặc bình tĩnh nói.
Ra tay với ngươi thì sao? Loại rác rưởi không hiểu tiến thoái không biết sống chết, chẳng lẽ không nên giáo huấn một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1865155/chuong-1294.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.