Song Song, đừng càn quấy.
Lúc này, đám tu sĩ đứng ngoài Thiên Đạo Viên và những kẻ ở xa hơn trừng to mắt, hô hấp dồn dập nhìn cảnh tượng này, gần như ai nấy đều hâm mộ nhìn Sở Mặc, bọn họ hận không thể đổi chỗ với Sở Mặc, đồng thời cũng hối hận sao không cả gan đứng gần hơn? Nói không chừng cơ hội kia sẽ là của mình!
Vốn nghĩ đám người kia chỉ có nam tử trẻ tuổi có một tấm thẻ màu tím, nói mấy lời kia để giữa thể diện cho bằng hữu. Nào ngờ họ thật sự còn có thẻ, mà còn là màu vàng có thể dẫn người vào!
Đúng vậy, bọn họ biết nữ tử váy đỏ đang làm nhục Sở Mặc, nhưng bọn họ tình nguyện bị làm nhục!
Đây chính là Thiên Đạo Viên! Chưa nói bên trong có đồ tốt, chỉ cần có thể đi vàomột lần thì cả cuộc đời này có thể lên mặt với đám hậu bối! Cho dù vì thế tổn thất chút thanh danh thì có đáng là gì?
Chớ nói nơi này đại nhân vật như mây, phàm được một đại nhân vật coi trọng cũng xem như có cơ duyên lớn!
Quỳ trước một Công chúa thân phận cao quý là chuyện mất mặt sao? Lúc về chẳng lẽ không biết khoác lác sao?
Mấy nữ tu xinh đẹp ánh mắt ngập nước nhìn hai nam tử còn lại, dù trả giá gì cũng muốn vào trong Thiên Đạo Viên một lần.
Đáng tiếc là hai nam tử kia chẳng buồn nhìn họ lấy một lần. Nữ tử váy đỏ cười nhìn Sở Mặc, song trong mắt đầy vẻ khinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1865154/chuong-1293.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.