Một tiểu hòa thượng như Hư Độ tụng kinh đã khiến Sở Mặc khó chịu. Không biết tình cảnh toàn bộ tượng Phật lớn kia đều tụng kinh sẽ thế nào?
- Trong mắt người đời, Phật môn rất thần bí.
Lão hòa thượng lấy một bình nước, rót cho Sở Mặc một ly trà, nói chầm chậm:
- Cũng hiểu lầm Phật môn rất nhiều.
Sở Mặc nhận trà, ngửi một cái, thấy có mùi hương thơm ngát, thấm đến tận tim gan, cười khen:
- Trà ngon!
- Chỉ là một loại trà bình thường ở núi thôi. Do hoàn cảnh sinh trưởng nên có hương vị đặc biệt hơn.
Lão hòa thượng nói một cách thản nhiên.
Sở Mặc khẽ nhấp một ngụm, đột nhiên có cảm giác chua xót. Hắn hơi nhắm mắt, lại uống thêm một chút. Sau một lúc mới mở mắt hỏi:
- Nếu ngài biết có hiểu lầm, sao không giải thích một chút?
Lão hòa thượng lắc đầu:
- Cần giải thích sao?
- Không cần ư?
Sở Mặc hỏi lại.
- Lúc trước thí chủ cũng nghe người ta nói nhưng không phải vẫn cứ đến đây sao?
Lão hòa thượng cười cười.
- …
Sở Mặc câm nín. Khóe miệng co quắp, lại nói:
- Ta có nguyên nhân đặc biệt thôi.
- Phàm là những người đến đây đều có nguyên nhân riêng.
Lão hòa thượng thêm nước trà cho Sở Mặc, sau đó thản nhiên nói:
- Đến giờ, Phật môn không tranh giành với đời, không kiêu ngạo, không nóng nảy, chúng ta không quan tâm mấy lời phỉ báng kia.
- Thật sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-thien-dao/1864980/chuong-1116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.