Trong lối đi tĩnh lặng, Tang Hủ kéo dây thừng, lắng nghe động tĩnh bên dưới.
Thịt cúng đang chuyển động, con đường mòn mà mèo đen gặm tạo ra sắp khôi phục như cũ, chỉ còn lại một kẽ hở nhỏ. Thẩm Tri Đường xuống tầng đã được mười lăm phút, Tang Hủ không nghe thấy tiếng kêu cứu, cũng không thấy bóng dáng cô quay lại.
Cộp cộp——
Cộp cộp cộp——
Tiếng bước chân gấp gáp trong hành lang vọng tới, hình như là ai đó đang chạy tới đây.
Thẩm Tri Đường quay lại ư?
Tang Hủ giật mình, đang định ra đón——
Không đúng!
Tiếng bước chân vọng tới từ tầng trên.
Đèn pin rọi vào lối đi, một cái bóng béo phệ xuất hiện ở góc quẹo phía trên.
Đó không phải Thẩm Tri Đường!
Cậu vô thức tắt đèn pin, chuyển sống thành chết, cơ thể biến thành thi thể trong giây lát, quay người trốn vào bóng tối. Một bóng đen mơ hồ bước xuống hành lang, tuần tra xung quanh. Cái bóng vụt qua trước mặt Tang Hủ, giờ Tang Hủ mới nhìn rõ, thì ra là Trịnh Thạch Đầu. Trịnh Thạch Đầu khom lưng, gọi khẽ: "Có ai không? Văn Uyên, Tang Hủ, Phương Lan Tắc—— Mọi người có ở đây không?"
Thấy y vẫn giữ hình người, nói năng cũng có logic, hình như không có vấn đề gì. Tang Hủ ngẫm nghĩ, đứng dậy định gọi y, ánh mắt lướt qua mũi chân y, bỗng dừng lại.
Trịnh Thạch Đầu một mực kiễng chân đi bộ.
Hồi bé, nghe bà cụ hàng xóm kể chuyện, bảo là nếu ma đóng giả người thì luôn có vài chỗ kỳ cục. Có một đặc điểm rất quan trọng, đó là ma
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-the-noi-mo-duong-to/4678085/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.