Sự việc quái dị quá mức.
Là một nô lệ tư bản tận tuỵ với nghề, mặc kệ mệt mỏi cỡ nào, nhất định đồng hồ sinh học của Tang Hủ sẽ đánh thức cậu vào tám giờ rưỡi mỗi sáng. Không ngờ nơi quái quỷ này lại có thể khiến nô lệ tư bản ngủ liền bảy mươi hai tiếng đồng hồ, đáng sợ quá.
Còn về những người khác biến mất, Tang Hủ không quan tâm đến an nguy của họ. Còn Châu Hà, lời lẽ của Châu Hà trong giấc mộng lồng mộng kia cho thấy so với Châu Hà mà nói, Tang Hủ cần lo cho bản thân mình hơn. Suy đoán theo giọng điệu của Châu Hà, có thể đúng là Châu Hà đã rơi vào khó khăn, nhưng thoát ra chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.
"Ngủ ở đây rất có vấn đề," Thẩm Tri Đường nói toạc hết thông tin mình nắm giữ, "Vì đồng đội của tôi không đáng tin cậy cho lắm, tên Lão Quách kia quấy rối t*nh d*c tôi, tôi sợ hắn sẽ nhân dịp tôi ngủ để xâm phạm tôi, nên trước giờ tôi không dám ngủ. Sau đó, đêm đầu tiên đội tôi nghỉ ngơi, đã có người mất tích. Lúc đó không phát hiện ra là do ngủ, đêm thứ hai nghỉ ngơi, lại có người mất tích. Đến đêm thứ ba, chỉ còn mỗi tôi và Lão Quách. Tôi mãi không làm sao, nên tôi nghi ngờ là mấu chốt nằm ở việc ngủ."
Cô ngẫm nghĩ, bổ sung: "Không chỉ là ngủ, anh không được chợp mắt, cũng không được mệt mỏi quá mức. Nếu ý thức của anh không đủ tỉnh táo, cũng có thể sẽ mất tích. Lúc trước tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-the-noi-mo-duong-to/4678084/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.