Chương trước
Chương sau
“Nguy hại cho bổn tọa?” Lục Đỉnh Nguyên híp mắt, chờ câu trả lời của Lục thúc.
“Giáo chủ có dám cởi bỏ y phục cho mọi người xem để minh bạch không?” Biện pháp vốn dĩ đã chuẩn bị chu đáo hiển nhiên không thực hiện được, muốn bức lui Hàn Lượng chỉ còn cách hạ độc chiêu.
Bàn tay dưới áo của Lục Đỉnh Nguyên rất nhanh nắm chặt lại, không hé răng. Trên thân mình y là những vết roi cùng vết dây thừng chồng chất lên nhau, như thế nào có thể để cho mọi người xem? Chẳng lẽ trước mặt mọi người nói mình không bị người ta quất roi thì không thể dựng dậy hứng thú sao?
“Lục tổng quản đây là có ý gì?” Câu hỏi là từ phía Đông Ly, nàng luôn luôn cùng người của Hạ cung không có thâm giao gì, chưa nói tới cái gì mà thành kiến hoặc giao tình, cũng không thích bộ dáng mang khí thế bức nhân này của Lục tổng quản. Tuy rằng nàng cũng không thích Hàn Lượng, nhưng nàng biết, ít nhất Lục Đỉnh Nguyên nhìn như là thích, mà chỉ cần chủ tử thích, nàng là một hộ pháp của Lục Đỉnh Nguyên, sẽ che chở trước. “Nay Nghiễm Hàn cung tuy là nam nữ nửa nọ nửa kia, nhưng ít nhất cũng có gần nửa sổ nữ tử, tuy nói nữ nhân giang hồ không câu nệ tiểu tiết, nhưng bảo giáo chủ một đại nam nhân lại tại đây, trước mặt rất nhiều nữ tử cởi áo tháo thắt lưng cũng được coi là thỏa đáng sao?”
Đông Ly dùng lý lẽ bức Lục tổng quản đến tuyệt cảnh, nếu hắn dám mở miệng nói nhượng nữ tử tránh đi, chính là ngay cả ba vị trưởng lão đều đắc tội, bởi vì là bộ hạ cũ của tiền nhiệm giáo chủ, cho nên các vị trưởng lão đã thoái ẩn không chỗ nào không phải là nữ tử Nhưng nếu hắn không thể đưa ra một lời giải thích hợp lý, trong những vấn đề khác giáo chúng cũng sẽ không quy củ, nào có người tùy tiện bức bách giáo chủ cởi y phục?
“Này……” Lục tổng quản trong nhất thời hơi do dự, nhưng rốt cuộc lão vẫn là gừng già, sao có thể dễ dàng bị đánh bại.“Lục mỗ nghe nói, từ sau khi Hàn công tử đến đây, liên tiếp khiến giáo chủ bị trọng thương, cho nên chỉ muốn thay mọi người chứng thật một chút thôi.” Như thế nào gọi là nghe nói? Hắn nghe lén được rất rõ ràng được Hàn Lượng hướng Hạ Thiên hỏi lấy thiên tàm ti, nói là làm cái gì dây thừng thân roi linh ***, là muốn sử dụng ở trên người Lục Đỉnh Nguyên. Nếu có thể cho giáo chúng nhìn thấy được bằng chứng Hàn Lượng khi nhục thiếu chủ, như vậy tuy có làm nhục uy danh của Lục Đỉnh Nguyên, nhưng đồng thời cũng nhất định có thể đem Hàn Lượng đuổi đi.
“Chỉ chuyện nhỏ này còn cần phải cởi y phục sao? Hà tổng quản ở ngay bên cạnh, có chuyện gì hỏi Hà tổng quản liền có thể rõ ràng mà?” Đông Ly cười nhạo, Lục tổng quản này nói dối lấp liếm cũng nói đến không cao minh như vậy.
“Cũng phải cũng phải!” Lục thúc mang theo ý cười đối mặt với nha đầu Đông Ly, nhưng thời điểm đối mặt với Tiểu Hà Tử, trên mặt mặc dù cười, trong ánh mắt lại mang theo áp lực,“Hà tổng quản, nhất định phải chiếu theo sự thật mà nói, chớ nên lừa gạt giáo chúng mới tốt a!”
Tiểu Hà tử không rõ Lục thúc luôn luôn hòa ái như cha như thế nào đột nhiên biến thành cái dạng này, không khỏi cùng Hạ Thiên đang đứng dưới đài nhìn nhau, lại phát hiện Hạ Thiên cũng là nhíu chặt mi tâm, vẻ mặt mang biểu tình khó chịu, nghĩ đến cũng là bị Lục thúc ép buộc mới bất đắc dĩ vang Trục Nguyệt linh.
“Từ sau khi Hàn công tử đến, chủ tử quả thật vài lần có vẻ bị trọng thương.” Tiểu Hà Tử chậm rãi nói.
Lục thúc nghe được đến đây, đã muốn vừa lòng cười cười, lại nghe Tiểu Hà Tử tiếp tục nói,“Nhưng trước lúc Hàn công tử đến, chủ tử cũng bị thương không ít a, huống hồ, Hàn công tử cũng biết y lý, lần trước nếu không phải Hàn công tử ra tay tương trợ, cánh tay của chủ tử sợ là không tốt lên nhanh như vậy đâu!”
“Ngươi……” Lục thúc như thế nào cũng không nghĩ tới Tiểu Hà Tử mà mình nuôi sủng như con lại hướng về ngoại nhân. Nhưng hắn lại nào biết được rằng, hắn cho dù sủng Tiểu Hà Tử nhiều hơn nữa, lại nào có sánh được địa vị cực sâu của Lục Đỉnh Nguyên trong lòng Tiểu Hà Tử? Lục Đỉnh Nguyên là người tuy là trên mặt lãnh đạm nhưng đối xử với kẻ bên người vô cùng tốt, tuy rằng từ trước tính tình âm tình bất định, nhưng chỉ cần là người ở bên cạnh y vài năm, đều có thể hiểu rõ ra được cái tốt của người như y. Huống chi mạng của Tiểu Hà Tử là Lục Đỉnh Nguyên cứu, lại dựa vào Lục Đỉnh Nguyên ở Nghiễm Hàn cung tác uy tác phúc nhiều như vậy năm, chính là cha mẹ tái thế của hắn, tất cả mọi chuyện dù lớn cỡ nào cũng không thể so được với tình cảm hắn dành cho Lục Đỉnh Nguyên, huống chi chỉ là một Lục gia trang tổng quản? Cho nên người mà Tiểu Hà Tử hướng về, từ đầu đến cuối đều là Lục Đỉnh Nguyên. Mà hắn lúc này hướng về Hàn Lượng, đó là thuyết minh Lục Đỉnh Nguyên hướng về Hàn Lượng, hiểu được cái người trong cuộc nên hiểu rõ, chỉ là có chút trong nhà chưa tỏ, ngoài ngõ đã tường thôi ── tỷ như, Lục gia trang lục đại tổng quản.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.