🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

"Vậy con đợi, con đi nấu cơm chờ cậu về ăn."



Cô nói rồi chạy biến đi không để Thạch ông Thạch bà kịp hỏi thêm cái gì. Thạch bà lắc đầu than thở: "Sao tôi thấy giấu nó thế này không ổn chút nào ông ạ! Nó càng hiểu chuyện tôi nhìn càng thấy đau lòng."



Dần đến lúc mặt trời lặn xuống núi, cô Ngải vui vẻ nấu nướng làm Thạch ông Thạch bà tạm thời yên tâm. Chờ đến tối Cảnh Dương hiện ra, hai ông bà vẫn nên bàn với cậu tính thêm bước khác, con Ngải không phải đứa ngốc, sớm muộn gì cũng bị nó phát hiện.



"Ngải, tôi về rồi!"



Ánh mắt trời vừa tắt là cậu Cảnh Dương lập tức xuất hiện, cả một ngày trời cậu chỉ chờ đến giờ phút này để hiện ra ở cạnh cô. Một ngày đối với cậu dài đằng đẵng như cả một năm, cậu cứ nghĩ ban ngày mình cố gắng chịu đựng một chút, ban đêm sẽ được gặp cô, nhưng không ngờ mới trải qua cuộc sống như vậy có một ngày, cậu đã bức bách không thể chịu nổi.



"Cậu về rồi à?"



Cô Ngải mỉm cười bước nhanh tới, tay cô nhanh nhẹn bắt lấy bàn tay cậu nắm thật chặt. Nụ cười trên mặt cô vơi đi dần, quả nhiên tay của cậu rất lạnh.



"Sao tay cậu lạnh vậy? Trời đang vào hạ rồi mà, cậu bị ốm sao?"



"Cơ địa của tôi thân nhiệt thấp hơn người bình thường." - Cảnh Dương đáp, đôi mắt xẹt qua một tia lo lắng, lo cô đã biết cái gì.



"Vậy à? Thế thì cậu phải chú ý giữ ấm thân

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-ngai/2653451/chuong-70.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Thị Ngải
Chương 70
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.