Đề đọc hiểu còn tuyệt vọng hơn đề nghe nữa.
Mọi người hít vào một hơi, chưa kịp thở ra, thì tiếng kêu của ông Vu truyền tới.
"Trời ơi, mọi người mau tới đây đi!"
Qua một đêm, Trần Bân và Lương Nguyên Hạo ở trong nhà loạn hết cả lên.
Máu chảy đầy trong phòng ngủ, trên mặt đất, trên tường, trên giường..... còn có hai vệt dài đã lan đến cửa lớn.
Mọi người chạy ùa đến, ông Vu dán người vào tường ở phòng khách: "Tiến vào chắc mù đường con mẹ nó luôn! Giờ đã không còn chỗ để đi nữa rồi."
"Đù má....... sao lại thành ra như vậy? Hai người kia đâu?"
Ông Vu chỉ vào cửa phòng đang mở toang ra: "Hẳn là còn ở trên giường, chăn phồng lên kìa. Đã kêu mấy tiếng rồi, mà không ai trả lời..... tôi định xốc lên xem, nhưng thấy ngại quá."
Những người khác nghe xong sắc mặt đều trắng bệch.
Bọn họ chưa từng gặp qua chuyện như vậy.
"Còn, còn sống không?" Vu Văn kinh hãi nói.
Ông Vu không hé răng. Với lượng máu chảy ra như thế, ai cũng sẽ thoáng lạnh cả người.
Huống chi khắp nơi toàn là một mùi máu tanh nồng đậm, máu đã thấm vào sàn nhà..... ít nhất đã thế này cả đêm.
Trong vài khắc không ai trong phòng dám nói chuyện.
Hai người họ mới gia nhập nên không có tình cảm sâu đậm mấy với mọi người, đặc biệt là Lương Nguyên Hạo, không thích nói chuyện lắm, nhưng hắn ta cũng chả hại ai.
Không ai hy vọng bọn họ lại có vào kết cục như vậy.
"Tôi đi xác nhận lại chút......"
Hiện tại, chất lượng đi lính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-dai-hoc-toan-cau/1737507/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.