Màn đêm diễn ra một cách lạnh lẽo, Trần Vũ không trả lời, Lam Nhã cũng không nói thêm gì nữa. Khi anh từ phòng tắm bước ra, cô đã đắp kín chăn, quay lưng về phía anh.
Bên trong chăn cũng bị lưu lại mùi thuốc lá từ trên người Lam Nhã, ở thời điểm hiện tại nó là một mùi hương dễ chịu.
Cảm nhận được bàn tay mát lạnh đang chạm vào người mình, Lam Nhã không phản kháng, bất động như cũ.
Anh dần dần tiến xa hơn, bàn tay đã chạm vào bầu ngực đầy đặn. Lam Nhã đột nhiên lật người, trực tiếp ngồi trên bụng anh. Mắt đối mắt không có điểm dừng.
Gương mặt sắc lạnh của người phụ nữ không chút cảm xúc lại xuất hiện nước mắt. Những giọt nước mắt lăn dài trên gò má, rơi xuống ấm nóng thấm ướt lớp áo ngủ.
Không cần biết lí do gì, chỉ cần nhìn thấy cô khóc, anh liền không bình tĩnh được nữa, tự giác bản thân sẽ cảm thấy đều là lỗi của mình.
Trần Vũ kéo thấp người Lam Nhã xuống, để đầu cô dựa vào vai mình, bàn tay xoa đều đều trên tấm lưng nhỏ.
Trong lòng Lam Nhã bây giờ là sự dằn vặt, không muốn rời xa lại không dám đảm bảo ở lại sẽ tốt cho cả hai.
Anh vì cô làm nhiều chuyện, cô lại vì chuyện quá khứ ảnh hưởng đến cuộc sống tốt đẹp của hai người. Trước đây đều là do anh nghĩ cho cô, Lam Nhã lại chưa từng thực sự để tâm đến suy nghĩ của người đàn ông bên cạnh mình.
Lam Nhã khóc thật lâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/theo-duoi-luat-su-trieu-lam-nha/3591908/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.