Trần Văn được mẹ lái xe đưa về nhà, tên nhóc này vậy mà nhìn ra không khí giữa hai người, nghĩ ba mẹ nó giận nhau, đến tận đây nói giúp cho ba nó.
Nhìn thấy con trai chỉ mới năm tuổi đã hiểu chuyện như thế, Lam Nhã cảm thấy bản thân mình quá ích kỉ. Tình cảm giữa cô và anh như thế nào, cô là người rõ nhất, vậy mà trong thoáng lo sợ, lại muốn ly hôn.
Tài xế báo cáo lại với Trần Vũ, anh yên tâm ngồi ở trong riêng đọc sách. Lam Nhã đã chuyển về nhà nhưng khúc mắc giữa hai người vẫn chưa được giải quyết, trong lòng anh vô cùng khó chịu.
Thoáng nhìn đồng hồ lớn, đã khá muộn rồi vẫn chưa thấy vợ con về, muốn xuống dưới xem thử.
Cánh cửa phòng vừa được mở ra, Lam Nhã đứng ngay trước cửa, đôi mắt xinh đẹp nhìn anh, không nói lời nào.
-Em về sao không vào trong?
-Xin lỗi!
Anh ngây người khó hiểu, Lam Nhã đột nhiên nói xin lỗi. Với hiểu biết của anh, chắc hẳn vợ mình còn im lặng cả thời gian dài nữa.
-Xin lỗi! Em không muốn ly hôn! Em không muốn rời xa anh!
Kèm theo lời nói cương quyết của Lam Nhã là nước mắt, từng giọt nước mắt nóng hổi lăn dài trên má.
Trần Vũ vươn tay ôm lấy vợ vào lòng, nhẹ nhàng vỗ về, không có ý định dỗ cô nín khóc, tốt nhất vẫn nên không ra cho nhẹ lòng.
-Anh biết em có chuyện giấu trong lòng, có thể nói với anh không?
Trần Vũ trước đây không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/theo-duoi-luat-su-trieu-lam-nha/3591909/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.