Lam Nhã theo Trần Vũ về nhà, đến trước cửa thì khựng lại, ngó nghiêng vào bên trong.
-Mẹ anh ở dưới bếp, đợi chúng ta về ăn cơm.
Lam Nhã bây giờ lại sinh ra suy nghĩ muốn quay đầu bỏ chạy, chỉ cần nhìn thấy bà ấy là sợ rồi, không thể phản kháng, không thể từ chối khiến cô thấy rất sợ.
-Đừng nghĩ nhiều, vào nhà thôi!
Trần Vũ nắm tay Lam Nhã đi vào, cô chậm chạp bước theo.
-Về rồi thì ngồi xuống ăn cơm đi.
Suốt bữa cơm Lam Nhã chỉ tập trung vào bát cơm của mình, mặc cho những người xung quanh nói chuyện gì, không dám động đậy mạnh.
-Đừng chỉ ăn cơm không, uống bát canh đi.
Bà đẩy bát canh vừa mới bưng lên về phía Lam Nhã, sau đó cũng đưa cho Trần Vũ một bát tương tự. Lam Nhã nhận lấy rồi nhanh chóng uống cạn.
-Em cảm ơn giáo sư!
-Bọn con ăn xong rồi, xin phép về phòng trước ạ!
Giáo sư Trần "ừ!" nhạt một tiếng, làm như không quan tâm. Hai người vừa đi khuất liền quay sang nhìn hai người đang tủm tỉm cười trong bếp, nở nụ cười gian xảo.
Hai người về phòng làm việc của mình, được một lúc Lam Nhã cảm thấy không đúng.
-Trời nóng quá! Tôi đi tắm trước!
Trần Vũ nhìn cô nàng ôm đồ đi vào nhà tắm, rồi nhìn về phía điều hoà. Bây giờ là mùa thu, thời tiết không đến nỗi buổi tối ngồi phòng máy lạnh cũng thấy nóng.
Cửa phòng tắm mở ra, mái tóc còn ướt của Lam Nhã đang nhỏ giọt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/theo-duoi-luat-su-trieu-lam-nha/3591882/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.