-Cậu chủ ơi! Bà chủ về rồi, đang đợi cậu ở dưới nhà.
Lam Nhã nghe quản gia trong nhà báo xong cơ thể như đóng băng. Giáo sư Trần về rồi! Lần trước may mắn tránh được, chưa bao lâu lại phải đụng mặt.
Nội tâm Lam Nhã kêu gào, từ trước đến giờ mới cảm thấy gặp mặt một người là chuyện đáng sợ như vậy.
Lam Nhã vội vàng ngó nghiêng quan sát. A! cửa sổ! Trong căn phòng này có cửa sổ, có đường thoát rồi.
Dám nghĩ dám làm, Lam Nhã mở cửa sổ, toan nhảy xuống dưới. Vừa bước được một chân lên bệ cửa liền bị Trần Vũ kéo lại.
-Em làm gì vậy?
-Mẹ anh đến rồi! Tôi không thể ở đây được, nhất định phải chạy.
-Đây là tầng 2, em định nhảy xuống sao?
-Tầng 2 không chết được, anh mau buông tôi ra.
Trần Vũ cảm thấy bất lực, sau một lần bị ép hôn, cô gái này sợ mẹ anh hơn sợ ma, nghe đến thôi đã tính đường chạy.
-E là bây giờ em có chạy cũng không kịp, có lẽ người dưới nhà đã nói lại rồi. Em chỉ có thể đối mặt thôi.
Khuôn mặt Lam Nhã khó coi vô cùng, đôi mắt ngấn nước như sắp khóc đến nơi rồi. Không hiểu vì sao bản thân lại cảm thấy sợ hãi bà ấy như vậy.
-Mẹ!
-Chào giáo sư ạ!
-Em còn dám gọi tôi là giáo sư?
Giáo sư Trần quát một câu, Lam Nhã liền giật nảy mình, cả người run một cái mạnh. Trần Vũ tay đặt trên vai cô cảm nhận được rõ ràng, trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/theo-duoi-luat-su-trieu-lam-nha/3591881/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.