Lam Nhã bây giờ mới nhận ra hành động thiếu suy nghĩ của mình. Với tình trạng hiện tại làm gì có thời gian suy nghĩ nhiều, chỉ biết là tìm được chỗ cứu nguy rồi.
-Xin lỗi... nhưng mà... tôi sắp bị thiêu cháy rồi!
Lời nói thoát ra từ cái miệng nhỏ của Lam Nhã một cách khó khăn. Trần Vũ nhìn thấy được bàn tay cô luôn siết chặt, móng tay ghim sâu tới mức hằn lại dấu. Biết là cô cố tình làm đau bản thân để giữ tỉnh táo.
Anh gỡ bàn tay cô đan xen vào bàn tay mình, bàn tay cô liền siết chặt.
-Đừng tự làm bản thân bị thương!
Anh hiện tại không dễ chịu hơn Lam Nhã chút nào, nhưng vẫn cố giữ bình tĩnh an ủi cô.
Cả hai đều rất nóng nhưng khi chạm vào đối phương lại cảm thấy mát lạnh, muốn đụng chạm nhiều hơn.
Lam Nhã không nhịn được dùng tay anh áp lên mặt mình, một cảm giác dễ chịu truyền tới.
-Ngâm nước lâu dễ cảm lạnh, nên ra ngoài thôi.
Trần Vũ đỡ Lam Nhã dậy, khuôn mặt cô đụng trúng lồng ngực rắn chắc của nam nhân, cố tình dụi dụi thêm vài cái.
Trần Vũ thở hắt một hơi, giữ lại đầu nhỏ của cô lại, lấy khăn tắm quấn lên người cho cô rồi tự quấn ngang hông cho mình, che lại những gì cần che.
Lam Nhã tìm được điểm thoái mái cả người như vô lực, hoàn toàn dựa vào anh. Đôi mắt cô phủ một tầng sương mờ, có vẻ như mất hoàn toàn lí trí rồi.
Đôi tay vòng qua cổ, dùng lực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/theo-duoi-luat-su-trieu-lam-nha/3591883/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.