Chương trước
Chương sau
Lam Nhã bây giờ mới nhận ra hành động thiếu suy nghĩ của mình. Với tình trạng hiện tại làm gì có thời gian suy nghĩ nhiều, chỉ biết là tìm được chỗ cứu nguy rồi.

-Xin lỗi... nhưng mà... tôi sắp bị thiêu cháy rồi!

Lời nói thoát ra từ cái miệng nhỏ của Lam Nhã một cách khó khăn. Trần Vũ nhìn thấy được bàn tay cô luôn siết chặt, móng tay ghim sâu tới mức hằn lại dấu. Biết là cô cố tình làm đau bản thân để giữ tỉnh táo.

Anh gỡ bàn tay cô đan xen vào bàn tay mình, bàn tay cô liền siết chặt.

-Đừng tự làm bản thân bị thương!

Anh hiện tại không dễ chịu hơn Lam Nhã chút nào, nhưng vẫn cố giữ bình tĩnh an ủi cô.

Cả hai đều rất nóng nhưng khi chạm vào đối phương lại cảm thấy mát lạnh, muốn đụng chạm nhiều hơn.

Lam Nhã không nhịn được dùng tay anh áp lên mặt mình, một cảm giác dễ chịu truyền tới.

-Ngâm nước lâu dễ cảm lạnh, nên ra ngoài thôi.

Trần Vũ đỡ Lam Nhã dậy, khuôn mặt cô đụng trúng lồng ngực rắn chắc của nam nhân, cố tình dụi dụi thêm vài cái.

Trần Vũ thở hắt một hơi, giữ lại đầu nhỏ của cô lại, lấy khăn tắm quấn lên người cho cô rồi tự quấn ngang hông cho mình, che lại những gì cần che.

Lam Nhã tìm được điểm thoái mái cả người như vô lực, hoàn toàn dựa vào anh. Đôi mắt cô phủ một tầng sương mờ, có vẻ như mất hoàn toàn lí trí rồi.

Đôi tay vòng qua cổ, dùng lực quắp đôi chân thon thả vào eo anh, chủ động hôn lên cánh môi bạc.

Trần Vũ bị cám dỗ, đáp trả lại nụ hôn đó một cách cuồng nhiệt. Lợi dụng Lam Nhã hé miệng hít lấy không khí, đưa lưỡi vào bên trong khuấy đảo khoang miệng.

Hai chiếc lưỡi hồng quấn lấy nhau, đầu óc Lam Nhã hoàn toàn trống rỗng, chỉ biết nương theo sự dẫn dắt của anh.

Trần Vũ luyến tiếc buông đôi môi đã có chút sưng đỏ, dịu dàng hôn khắp khuôn mặt cô. Lam Nhã được buông tha liền gấp gáp hít thở lấy không khí, bị hôn lâu như vậy cô sắp ngạt chết rồi.

Anh đặt cô dựa vào bồn rửa tay, đá thạch cao bên dưới mông truyền đến cảm giác mát lạnh. Hôn dọc từ khuôn mặt xuống phần xương quai xanh tinh tế, mỗi nơi anh hôn qua đều để lại dấu đỏ mờ ám.

Lam Nhã bị hôn nhột liền cựa quậy, cánh tay ôm cổ anh siết chặt kéo sát vào thân mình.

Lần trước ở bãi biển bị nhóc con này say rượu trêu đùa một lần, nhưng khi ấy anh hoàn toàn tỉnh táo, bây giờ thì khác rồi, bị ngấm thuốc vào người không khống chế được.

Trần Vũ di chuyển, Lam Nhã như khỉ con sợ ngã kẹp chặt người anh. Đặt Lam Nhã nằm xuống giường, định đi tìm điều hoà hạ thấp nhiệt độ xuống. Chưa kịp rời đi thì chân đã bị chân Lam Nhã kẹp trúng, mất đã ngã lên người cô.

-Trần Vũ! Tôi nóng... khó chịu...

-Nhóc con! Em có muốn thoải mái không?

Lam Nhã không trả lời mà vặn người qua lại, vô tình đầu gối lại đụng trúng hạ thân đang dựng đứng kia.

Trần Vũ không nhận được câu trả lời, trực tiếp hôn xuống, hôn lên phần da thịt phía trên lớp khăn tắm, rồi từ từ gỡ bỏ hoàn toàn chiếc khăn tắm trên người Lam Nhã.

Lam Nhã bị hôn ngứa ngáy khó chịu, bàn tay nhỏ muốn đẩy đầu anh ra nhưng lại không nỡ.

Chiếc lưỡi ấm nóng của Trần Vũ chạm trúng nụ hoa, cô kẽ giật mình run lên một cái, anh đem ngậm hoàn toàn một bên vào trong miệng mình.

Đôi gò bồng bị trêu đùa, tạo nên khoái cảm chưa từng có, bên dưới càng thêm ẩm ướt, mang lại cảm giác trống rỗng khó chịu.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.