Tang Vi Sương về đến thôn là cuối giờ Mùi. Xuống xe bò của ông lão, nàng ôm đồ mua được đi vào nhà. Nàng còn đặc biệt tránh những người trong thôn ra ngoài vào lúc này.
Tang Vi Sương vừa vào nhà thì thấy Nhị Nha ôm Tam Oa, trong mắt to của Tam Oa còn vương nước mắt, chắc là vừa mới khóc, Nhị Nha lại càng mặt ủ mày chau.
Nghe tiếng người vào nhà, Tam Oa ngẩng đầu lên thì thấy Tang Vi Sương đứng ở cửa, trong tay cầm rất nhiều đồ.
- Đại tỷ……..đại tỷ về rồi!
Tam Oa vừa gọi, Nhị Nha đang rầu rĩ cũng ngẩng đầu lên.
- Tỷ………đại tỷ………hu hu hu………..
Nhị Nha vẫn ôm Tam Oa khóc, nàng thật sự cho rằng đại tỷ không cần các nàng nữa.
Tang Vi Sương cảm thấy xót xa đưa tay lau nước mắt trên mặt Nhị Nha, vờ lãnh đạm nói:
- Khóc cái gì, tỷ đã nói là sẽ không bỏ lại các muội mà.
Nàng vào nhà, đóng kín cửa rồi đặt đồ trong tay lên chiếc bàn gỗ què chân cũ kỹ trong nhà.
Chiếc bàn này vì què chân nên phải dựa vào vách, dưới cái chân què được kê một miếng gạch.
Nhị Nha trước tiên thấy Vi Sương đem trứng gà ra thì “a” một tiếng kinh ngạc.
Sáu, tổng cộng sáu trứng gà, nàng đã lâu lắm không được thấy trứng gà rồi.
Còn có bột mì, có cả thịt nữa.
Đại tỷ vào thành gặp quý nhân sao? Nếu không thì tỷ ấy làm gì mà có thể mang về nhiều thứ tốt như vậy?
- Đại tỷ, cái này………..làm sao mà có?
Nhị Nha chớp mắt hỏi.
Tỷ tỷ của nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-tu-cua-chang-cam/129870/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.