"Này , sao có thể ?" Hệ thống khϊếp sợ.
"Sao lại không có khả năng ?" Lục Bạch cẩn thận giải thích: “Nhãi con Lục Quỳnh được nuông chiều , cũng là lớn lên từ hào môn thế gia. Chưa thấy qua thịt heo cũng từng xem qua heo chạy , trong nhà đột nhiên lại nhiều thêm một người , cha mẹ lại bị đại ca tống cổ đi du lịch thế giới , ngươi nói hắn sẽ không phát giác ra gì sao ? Dù cho suy đoán ta là con riêng , cũng sẽ không thờ ơ."
Hệ thống :: “Cho nên hắn......"
"Đúng , hắn là cố ý. Ba anh em Lục gia đối với người em trai này không chút phòng bị , nâng trong lòng bàn tay mà nuông chiều , ngay cả đám người hầu trong nhà cũ cũng cùng chủ nhân giống nhau."
"Lục Quỳnh có vây cánh của chính mình , muốn điều tra một cô nhi cũng không phải điều khó khăn."
"Huống chi , Lục Bạch sống hai mươi năm , thật sự quá có chút bi thảm. Thảm đến chỉ cần tùy tiện tìm người hỏi qua tên hắn , liền biết hắn sống có bao nhiêu không dễ dàng."
Lục Bạch đột nhiên có điểm thở dài.
Bất đồng với Lục Quỳnh được nuông chiều mà lớn lên , Lục Bạch là từ bùn đất bò ra. Mang theo thân phận tầm thường của Lục Quỳnh , hắn ở tiểu khu cũ nhất Yến Kinh lớn lên.
"Cái đồ xui xẻo , hại chết mẹ của mình."
"Mẹ tao nói , mày là đồ sao chổi , bởi vì sinh mày ra mà mẹ mày mới chết."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-than-xung-chuc-phai-hoa-bach-nguyet-quang/2439897/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.