"Lục Bạch , chính cậu nên biết chừng mực. Lục gia chu cấp cho cậu cũng không ít. Tiền tiêu vặt , cơm ăn áo mặc. Cậu dựa vào cái gì không bao dung cho Tiểu Quỳnh ? Tiểu Quỳnh thân thể không tốt , cậu lại khát vọng muốn vị trí này , chẳng lẽ còn muốn bức tử em ấy sao ?"
"Bức tử ?" Lục Bạch cười nhạo: “Tôi có thể sống hai mươi năm , dựa vào cái gì Lục Quỳnh hắn sống không nổi ? Bởi vì thân thể hắn không tốt ? Bởi vì hắn lương thiện đáng yêu ? Hay vẫn là bởi vì hắn ưu nhã mê người , là niềm kiêu ngạo lớn nhất của Lục gia các người ?"
"Nhưng anh dựa vào cái gì liền khẳng định tôi không so được với hắn ? Xét đến cùng , chỉ là vì các anh không nghĩ sẽ nhận tôi không phải sao ?"
"Lục Du bất công đưa ra chủ ý , anh cùng Lục nhị chính là đồng lõa."
"Lướt qua ba mẹ , trực tiếp đem thân phận của tôi giấu đi , sau đó liền che mắt thiên hạ , tiếp tục nuông chiều đệ đệ giả yêu thích của các anh !"
"Hóa ra cậu cũng không ngu a !" Lục Can không tức giận mà còn bật cười: “Lục Bạch , cậu muốn chúng tôi nhận cậu: “ Lục Can quyết định làm cho Lục Bạch nhận thức thật tốt chính mình có bao nhiêu chênh lệch: “Cậu cảm thấy cậu có điểm nào giống với người Lục gia ?"
"Dựa vào việc cậu ở phòng vẽ tranh Thiên Quang vẽ những thứ lung tung rối loạn ? Hay dựa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-than-xung-chuc-phai-hoa-bach-nguyet-quang/2439900/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.