Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140
Chương sau
Hôm nay Minh Lâm lại tăng ca. Chỉ vì cuối năm, thật sự bận rộn vô cùng,mọi người trong công ty cũng vì vậy mà làm việc cật lực, nhưng lại chẳng bao giờ vất vả bằng ông chủ cả. Nhã Lam đã được Minh Lâm cho về từ sớm, cũng không có việc gì nhiều cho cô ấy, để cô ấy ở lại cũng không nên. Để một mình anh bận được rồi, không nên kéo theo nhân viên vào. Đóng lại tập tài liệu, Minh Lâm vươn vai, xoa nắn bả vai đã mỏi nhừ, liếc mắt nhìn đồng hồ trên tay. Đã hơn 11 giờ rồi, không ngờ mới ngồi một chút mà thời gian trôi qua nhanh như vậy. Anh nhìn ra ngoài cửa kính. Thành phố chỉ còn những ánh đèn điện,chẳng còn tấp nập, náo nhiệt như trước, dường như mọi vật đều đã chìm vào giấc ngủ cả rồi. Anh khẽ thở ra một hơi, thu dọn lại bàn làm việc một lần rồi lấy áo khoác, đi ra ngoài. Có lẽ hôm nay phải thức đêm rồi, ra ngoài mua một chút đồ ăn lót dạ thôi. Các phòng ốc đều đã đóng cửa tắt đen, xung quanh đều là một mảng tối đen, lạnh lẽo. Minh Lâm đã quá quen với tình cảnh này. Lúc trước khi còn là bác sĩ, anh cũng đã nhiều đêm không ngủ, đi từng phòng bệnh để theo dõi, chăm sóc bệnh nhân.Vì thế, những việc này đối với anh cũng bình thường, không ngủ hay ngủ ít cũng chẳng có gì ảnh hưởng. Thang máy đi xuống tầng dưới, bất chợt anh thấy có ánh đèn. Giờ này mà còn có người ở công ty sao? Minh Lâm ngạc nhiên, nhìn lên số tầng hiển thị trên thang máy. Là An Nhiên sao? Minh Lâm ngờ vực, quyết định chỉnh thang máy, trở lại tầng vừa rồi. Đúng là cô. Hơn nữa, cô còn đang làm việc rất hăng say, không hề phát hiện ra anh đang đứng trước cửa phòng làm việc của cô. “Cốc… cốc… cốc…” Minh Lâm không nhìn được gõ lên cửa. -A… anh Minh Lâm.- An Nhiên ngẩng đầu, ngạc nhiên nhìn anh.- Anh vẫn chưa về sao? -Chẳng phải em vẫn còn ở đây sao?- Minh Lâm mỉm cười nhìn cô. -Còn có mấy mẫu thiết kế, em chỉnh sửa luôn cho xong.- Cô mỉm cười. -Anh cũng còn mấy hợp đồng chưa ký.- Anh đáp. -À, cuối năm rồi, mọi việc đúng là nhiều.- An Nhiên cảm thán. -Có muốn cùng anh đi ăn khuya không? Lúc này bụng An Nhiên rất đúng lúc phát ra tiếng kêu. Cô xấu hổ cúi đầu. -Em chưa ăn tối sao? -Em không để ý thời gian.- Cô lí nhí. -Đi ăn nhanh thôi, em thật không biết chăm sóc bản thân gì cả.- Minh Lâm bật cười. -Vâng ạ. An Nhiên nhanh chóng thu dọn bàn làm việc rồi đi theo Minh Lâm. Minh Lâm đưa cô đến một nhà hàng không lớn lắm, nhưng trông có vẻ rất tốt. -Nhà hàng nay phục vụ 24/24, nếu em muốn ăn thì có thể đến cửa hàng này, bất kể thời gian nào cũng được, thức ăn cũng rất được.- Minh lâm nói. -Vâng..- An Nhiên gật đầu. Minh Lâm gọi một ít đồ ăn nhẹ,còn gọi riêng cho cô một phần cháo. -Em ăn trước cho ấm bụng, lần sau không được bỏ bữa như thế này nữa.- Anh nhắc nhở. -Em chỉ là không ý thức được thời gian.- Cô lè lưỡi. -Nếu vậy anh không ngại mỗi ngày nhắc nhở em đâu. -Em không dám làm phiền ông chủ như vậy đâu ạ. -Anh không cảm thấy phiền.- Anh nói tràn đầy ấm áp. An Nhiên lúng túng, nhất thời im lặng, chỉ biết vùi mặt vào ăn. -Cẩn thận nóng.- Minh Lâm biết mình nhất thời biểu lộ thái độ không nên có, liền lảng sang chuyện khác. -Không sao, đồ ăn thật ngon, sau này em nhất định đến đây ăn.- Cô mỉm cười. -Ừ, nếu hợp khẩu vị thì ăn nhiều vào. -Không được đâu.- Cô lắc đầu. -Tại sao? -Bởi vì ăn nhiều sẽ bị tăng cân đó. -Em tăng cân một chút sẽ đẹp hơn nhiều.- Minh Lâm nghiền ngẫm. -Em cảm thấy bây giờ là được rồi, hơn nữa một khi tăng cân, muốn giảm cân sẽ rất khó.- Cô lắc đầu. -Anh thấy em bây giờ là đang rất gầy đấy, nên tăng cân đi.- Minh Lâm vừa nói vừa gắp thức ăn cho An Nhiên. Cô nhìn Minh Lâm hơi mím môi, không nói gì, thế nhưng ánh mắt cô lại tỏ vẻ phản đối. -Em không nghe lời bác sĩ, vậy là không tốt.- Minh Lâm lắc đầu. -Em biết rồi.- Cô xịu mặt xuống. -Không sao đâu, có mập lên thì em vẫn xinh đẹp như thường, anh đảm bảo. Minh Lâm mỉm cười, cho dù cô có ra sao đi nữa, trong lòng anh, cô mãi mãi là người xinh đẹp, đáng yêu nhất.
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140
Chương sau