Ngô An Hạ trở về phòng ngủ sau cuộc nói chuyện với chị, cô bước vào phòng ngủ với đôi mắt đỏ hoe.
La Thành Dương nửa nằm nửa ngồi trên giường, xem cổ phiếu trên máy tính, anh nhìn thấy sắc mặt cô thật không tốt, đôi mắt đỏ hoe muốn khóc, anh vội vàng đặt điện thoại xuống, hai chân thả xuống giường.
Anh còn chưa kịp đứng dậy, Ngô An Hạ đã cất tiếng.
"Anh Dương..." Cô gọi thật khẽ, giọng trên nên run rẩy vì nước mắt nóng trên mi, giọt nước mắt trong suốt như hạt thủy tinh chảy xuống gò má.
La Thành Dương lập tức căn thẳng, anh vội vàng đứng dậy đi đến trước mặt cô, hai tay đỡ lấy gương mặt nhỏ nâng lên nhìn anh, tay anh khẽ lau đi giọt nước mắt vừa chạy xuống, lo lắng hỏi.
"Em sao vậy? Sao lại khóc?"
Ngô An Hạ ngước nhìn anh, những gì chị nói lặp đi lặp lại trong tâm trí, bàn tay cô run rẩy nâng lên nắm lấy bàn tay anh.
"Em..." Cô chẳng biết phải bắt đầu nói chuyện đó từ đâu nữa, chuyện mà ngày đó anh hiểu lầm, cô nâng đôi mắt đỏ hoe nhìn anh, đôi mắt lấp lánh nước rưng rưng khiến cho La Thành Dương đau lòng.
"Em làm sao vậy? Hay là em lo lắng cho Bối Nghi?" Cô vừa mới đi sang thăm Bối Nghi thì trở nên như vậy, anh chỉ nghĩ được như thế, vội trấn an "Đừng buồn nữa, cô ấy sẽ sớm khoẻ lại thôi, đừng khóc nữa."
"Không phải..." Ngô An Hạ lắc nhẹ đầu, hai tay cô ôm lấy mu bàn tay của anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-than-hoan-hao/1996569/chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.