Màn đêm tĩnh lặng, trong căn phòng bình yên, trên chiếc giường to lớn có hai người ôm lấy nhau.
Đã bao lâu rồi mới có thể bình yên ôm lấy nhau như thế, không còn một khuất mắc nào vướng bận ở trái tim họ nữa.
Chỉ là do anh quá yêu, cũng chỉ là do lần đầu anh biết yêu nên mới nôn nỗi như thế.
Nếu anh không biết yêu, cô sẽ chỉ cho anh, để cho quãng đời này còn lại của cô và anh sẽ được bình an êm ấm.
Cũng là do cô đã gạt anh, giả mạo thân phận của chị ở bên cạnh anh, cô chưa từng một lần thành thật với anh. Về sau, cô sẽ không giờ lừa dối anh dù chỉ là đùa giỡn.
Xuân đến rồi, con đường tấp nập khí xuân tươi vui vẻ, căn hộ của An Hạ rất đông đúc, ngày hôm nay đã có sự có mặt của ông bà nội.
Bà nội đã chính thức nói lời xin lỗi với An Hạ, cả ông nội cũng cúi đầu mong được thứ tha.
Ngô An Hạ nào có chấp nhất với ông bà, nhanh chóng bỏ qua, sau đó căn hộ mà An Hạ tưởng chừng rất to, bản thân cô ở không đủ nhưng giờ đây là chật ních.
Bọn họ chuyển về La gia, chính thức một nhà ở La gia.
Một gia đình đúng nghĩa đã đoàn tụ.
Hôm nay, La thị có một cuộc họp cổ đông đầu năm, ghế ngồi của La Thành Dương đương nhiên thuộc về Ngô An Hạ.
Cô ngồi chính diện giữa bàn dài, uy nghiêm như một người phụ nữ quyền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-than-hoan-hao/1996570/chuong-149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.