Mới đầu cả hai có chút hơi ngượng ngùng, nằm im lặng không nói một lời. Trình Nhất Hoan vòng tay qua kéo Hàn Duệ sát lại phía mình. Anh thật chưa bao giờ nghĩ tới sẽ có ngày hôm nay, anh còn tưởng sau ngày hôm đó Hàn Duệ sẽ hận mình, thậm trí ghê tởm. Thật không ngờ lại quá mĩ mãn.
"Hàn Duệ."
"Hửm."
"Tôi yêu em."
"Ừm."
Thấy Hàn Duệ chỉ ừm một tiếng Trình Nhất Hoan có hơi thất vọng, mặt bắt đầu ỉu xỉu. Thấy vậy Hàn Duệ bật cười thầm mắng: "Trẻ con." Sau đó nhẹ nhàng đặt lên môi Trình Nhất Hoan một nụ hôn thay cho lời muốn nói.
Đôi môi mềm mượt mang theo dư vị ngọt ngào khiến Trình Nhất Hoan bắt đầu có "phản ứng."
"Em như vậy thật khiến người ta mê mệt. Tôi sắp không kiểm soát được nữa rồi." Hơi thở có chút gấp gáp, lời nói trầm thấp thả vào tai Hàn Duệ khiến nó đỏ lên.
"Vậy...vậy đừng kiểm soát nữa." Hàn Duệ như hồ ly nhỏ yêu mị đầy dụ hoặc. Nhưng có lẽ anh không biết rằng bản thân đang cận kề với "nguy hiểm", con sói kia đáng sợ hơn anh tưởng.
Thú tính đã bắt đầu trỗi dậy, ánh mắt nhìn Hàn Duệ như con mồi béo bở. Trình Nhất Hoan nhanh chóng đè Hàn Duệ xuống giường, cả thân người chống bên trên.
"Vậy thì em cũng đừng hối hận."
Hàn Duệ có hơi giật mình, tên này vậy mà đã bị kích động đến mức này. Nhưng rất nhanh Hàn Duệ đã bình ổn lại tinh thần, khóe miệng khẽ cong lên: "Không hối hận." Hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-than-han-tong-anh-la-do-khon/3237420/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.