Thời tiết bắt đầu nóng lên một cách bất thường. Cơn lười mùa của tôi bắt đầu xuất hiện.
Tại sao lại là 'cơn lười mùa'? Là vì nếu trời quá nắng gắt tôi sẽ lười biếng không muốn làm gì, mà trời se lạnh cũng chá khác là bao..
Nhưng bù cho sự nắng nóng này anh chị Gia Nghĩa đã quyết định tổ chức một bữa tiệc nho nhỏ để thông báo cho dự định sắp tới hai người có chuyện vui. Và nếu tôi bảo tôi lười đi, thì kiểu gì cũng sẽ có người lôi tôi đi cho bằng được.
"Anh Nghĩa với chị sẽ kết hôn vào tháng sau."
Đồng loại mọi người đều ồ à ầm lên. Đơn giản vì mọi người không nghĩ anh Gia Nghĩa có thể dễ dàng bước tiếp nhanh tới như vậy. Anh Gia Nghĩa ví như một khúc củi khô không cảm xúc khi giảng dạy cho chúng tôi, từ học hành tới công việc. Còn anh Gia Nghĩa khi sa vào lưới tình thì lại rất ngọt ngào, chưa kể còn quan tâm tới từng hành động cử chỉ của người yêu mình.
Anh có thể để cho chúng tôi tàn thân ma dại, còn hơn để người yêu và phòng tranh của mình bị ảnh hưởng một chút sơ xác bên ngoài.
Đang trong lúc ai nấy cũng thoải mái trò chuyện, thì một nhân vật xuất hiện. Là Giang Hà. Ban đầu đúng là tôi nghi hoặc có 'người nào đó' đi kèm theo, cơ mà không phải 'người nào đó mà tôi nghĩ đến, mà là anh Đăng.
Anh Đăng hôm nay cũng được mời tới đây nhưng vì một số lý do chậm trễ giờ hẹn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-nao-la-yeu-thuong-/3742309/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.