Sau ngày hôm đó anh Đăng vẫn bình thường, cứ hở có thời gian rảnh là lại nấu ăn đem tới nơi làm việc cho tôi.
Đỉnh điểm cho tới một hôm anh nói với tôi rằng anh có chuyến công tác hai tuần ở thành phố khác, và anh còn không quên cam đoan về người bạn kia của mình là người tốt.
Thông cảm cho chuyển đi công tác hai tuần kia có vẻ là không đơn giản, bởi thấy biểu cảm của anh Đăng khi nhắc tới chuyến đi đó có chút u sầu. Mà nhờ anh Đăng nhắc về người kia nên tôi sực nhớ ra việc mình cũng nhờ bạn mình đi thay hộ.
Ậm ừ thì có đó. Nhưng tôi vẫn tò mò về người mà anh Đăng giới thiệu cho tôi kia là ai. Chính vì sự hiếu kì to lớn đó mà tôi đã phải lặn lội đi theo dõi ở phía xa. Khởi đầu gặp mặt của hai người họ tương đối là ổn thỏa.
Chỉ có điều xa quá tôi không nghe rõ được nội dung là gì.
Trong lúc đang cặm cụi theo dõi hai người họ thì người nhân viên đến đem nước cho tôi: "Trà sữa matcha của em đây."- Đang bận nên tôi cũng chỉ nói vu vơ cho qua chuyện.
"Ừ cảm ơn, nhưng tôi chỉ ngồi một lát rồi đi thôi."- Chưa kể tôi còn đưa tay vẩy vẩy từ chối người phục vụ đó như đúng rồi.
Cho tới khi nhận ra vấn đề thì tôi mới ngớ người ra, thao tác quay đầu lại tìm kiếm người phục vụ kia nhưng không còn nữa. Lúc sự hoang mang chưa dập tắt hoàn toàn thì tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-nao-la-yeu-thuong-/3742310/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.