Một tôi duy nhất, cũng là một tôi cuối cùng. Tôi hy vọng anh sẽ trân trọng những kỉ niệm của chúng ta năm tháng đó.
Tôi đã không còn tình cảm nữa.
"Cậu Trình tới rồi ạ."
Người nhân viên nam cúi đầu thận trọng tiến vào thông báo cho tôi biết, sau đó lại lui ra ngoài. Cánh cửa đóng lại, không gian bây giờ chỉ còn tôi và người đối diện.
Không ngờ lại có ngày tôi và người này lại đối mặt như bây giờ..
Thay vì coi nhau như tình cũ, thì tôi và Minh Huy Trình lại trong một tình thế khác. Đó là đối tác, tôi may mắn được hai anh chị Gia Nghĩ đồng ý đi thỏa hiệp và kí kết hợp đồng lâu dài với bên đối tác. Đó là Minh Huy Trình, vì anh ta có trong tay con át chủ bài là Giang Hà.
Một nghệ sĩ ẩn danh, mới đầu nghe thấy cái tên này tôi đã rất ngạc nhiên. Tôi đã không ngờ được rằng anh ta lại là một người có danh tính ghê gớm như thế.
"Giang Hà? Anh có nhầm lẫn ở đâu không ạ?? Tại sao tên đó lại có thể là một nghệ sĩ ẩn danh, và nếu ta mời được tên đó thì chúng ta sẽ-"- Nói đoạn tôi dừng lại, lấy hơi rồi lại kiên quyết khẳng định lại luồng thông tin này.: "Tên đó là nghệ sĩ, em không tin!?"
Đối lập với một kẻ tính nóng như kem thì anh Gia Nghĩa lại ngồi yên nghe hết. Rồi mới đưa bằng chứng xác thực luồng thông tin kia không phải lá cải.
"Giang Hà mất mẹ từ nhỏ, còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-nao-la-yeu-thuong-/3742307/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.