Cuộc đời tôi như lại trở về năm tháng của năm nhất, sáng đi học, tối về đi làm. Thực sự bận rộn đến mệt rã rời. Có những lúc nằm trên giường kiểm tra email tôi đã ngủ quên mất.
Tình trạng này vốn dĩ rất bình thường sau khi hai người đã chấp nhận kết thúc một mối quan hệ nào đó. Người đó sẽ cố gắng tìm cách để trở nên bận rộn mà không còn thời gian để bận tâm đến những thứ khác.
Tôi và Minh Huy Trình đã chia tay.
"Ta chia tay rồi"
Nghe xong bốn từ đó, Minh Huy Trình dần trở nên trầm lặng hơn. Anh ta im lặng như đang chờ đợi một lý do cho bốn từ có thể kết liều một mối quan hệ mà tôi lại thốt nên rất nhẹ nhàng kia.
Tôi cũng nghiêm túc trong chuyện này. Không nghĩ ngợi, chần chừ gì thêm mà đáp ứng mọi thứ nghi vấn của anh ta.
"Anh cũng đừng nhìn tôi bằng ánh mắt đó. Tôi thực sự trước giờ luôn coi anh là anh Vinh."- Đến đây tôi cười hắt một tiếng, nụ cười chua đắng của tôi thực sự đang ngầm tiết lộ một bí mật hết sức trớ trêu.: "Tình đầu mà. Làm sao dễ quên được..."
Chính vì muốn để Minh Huy Trình chấp nhận lý do chia tay. Tôi đã bắt buộc bản thân phải nói dối: "Vấn đề này ngay từ đầu vốn dĩ anh đã thấy rất rõ, nhưng cuối cùng lại phớt lờ đi để quen tôi. Thế nên chúng ta chỉ có thể bước tiếp tới đây thôi."
Một năm sau.
Tôi với vai trò là sinh viên đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-nao-la-yeu-thuong-/3742306/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.