Nếu so sánh tất cả những lần được người khác tâm sự để vơi đi nổi sầu. Thì có lẽ nỗi sầu không thể vơi đi, mà càng ngày càng nặng lòng khi tâm sự chính là lần tôi ngồi ở quán nhậu với đàn anh Gia Nghĩa.
Còn hai người kia cũng có góp ý, nhưng là góp ý không đáng kể. Vì tôi có dấu hiệu như tình sắp tan, còn hai anh chị kia thì đang trong giai đoạn nồng thắm nên họ rất hạn chế cuốn theo cuộc tình lấp lửng của tôi.
"Cái gì cũng sẽ có mặt lợi mặt hại. Anh ta đã chắc chắn sẽ ở bên em, thì khả năng cao người đó yêu em thật lòng.
Những thứ anh ta làm đều là vì em. Cho tới một thời điểm nào đó anh ta sẽ tự nói ra lý do anh ta làm những thứ mà ngày hôm nay em đang bận lòng."
Đàn anh đưa tay nhận lấy ly nước chanh mật ong từ nhân viên của quán nhậu. Rồi đưa cho tôi, bảo tôi uống hết rồi mới kể chuyện tiếp.
Nói là nước chanh pha với mật ong, nhưng mùi vị lại chua chát tới nhăn mặt còn vị ngọt của mật ong thì không thấy đâu.
"Nói cho em biết. Thực ra anh đã gặp cậu ta từ rất lâu về trước. Vào thời khắc anh gặp cậu ta, anh biết rằng người này nếu muốn thứ gì thì sẽ có cho bằng được mới thôi. Lần đó để kiểm tra phán đoán của bản thân có đúng hay không, anh đã tiết lộ cho cậu ta một bí mật. Về người dì, người tình không thể cưới của cha cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-nao-la-yeu-thuong-/3741425/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.