🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Sáng sớm hôm sau, tôi thấy bản thân mình đang nằm ở một nơi rất đổi xa lạ.

Ngẫm nghĩ lại mới thấy có gì đó không đúng, tôi mới hoảng bật dậy. Quần áo nằm rải rác trên nền nhà, vừa thấy được cảnh tưởng ấy, theo phản xạ tôi quay lại kiểm tra quần áo của bản thân có còn hay không. Y nguyên như đêm hôm qua tôi tới đây.

Chỉ có điều... Người bên cạnh thì không như vậy. Quần vẫn còn trên người, nhưng nửa trên thì trần trụi. Trước đây tôi cứ tưởng anh ta không có thân hình cuốn hút như thế này. Không ngờ, lại quá mức tưởng tượng..

"Dậy rồi thì vệ sinh cá nhân đi, có sẵn một bộ mới chưa dùng ở trong đó. Em cứ thoải mái. Còn quần áo tí nữa sẽ có người đem đến, anh đem vào cho."

Minh Huy Trình bị cái gì không đầu vậy trời. Đôi lúc tôi còn khó hiểu, không hiểu rõ hiện tại mọi thứ sẽ đi theo chiều hướng nào. Là có lợi cho anh ta, hay thiệt hại cho tôi.

Anh ta cư xử như đêm qua chẳng có gì, chưa kể còn những lời lẽ hành động vừa rồi. Ai không biết lại hiểu lầm chúng tôi như tình nhân một đêm.. Thì cũng hay cho lắm đâu..

Phát hiện tôi có sự khác biệt, Minh Huy Trình chống tay, dướng người về phía tôi. Làm tôi càng ngày càng kì lạ, tôi né tránh. Chạy với tốc độ tối đa tới phòng tắm, nhanh tay khóa chặt chốt cửa lại.

Thực sự cái cảnh tưởng Minh Huy Trình tiến lại gần phía tôi đó, cái thân hình đó dần lộ khỏi tấm chăn trắng kia.

Cái hờ hửng tới mức khó cưỡng lại ấy, khiến tôi có chút mơ hồ. May mà sự tỉnh táo vẫn còn giữ được mà chạy thoát.

Không thể hiểu nổi bản thân trong tình cảnh này. Như những lần khác, tôi có thể coi ảnh cơ múi của các anh zai trên mạng xã hội một cách bình thường. Nhưng nếu so với cảm giác được chiêm ngưỡng trực tiếp như này, thì khó mà kiểm soát được cảm xúc của bản thân..

"Em tắm xong thì nhớ lấy đồ ở ngoài cửa nhé. Anh ra ngoài một chút rồi quay lại."

Lúc ấy tôi vẫn chưa tắm. Nghe thấy anh ta nhắc nhở tôi ở ngoài, cần thận ghé tai lại gần cửa phòng tắm kiểm tra.

Một tiếng cửa đóng rất nhẹ, tôi mới thở phào nhẹ nhỏm mở cửa phòng tắm ra để lấy đồ trước kẻo tí, anh ta quay lại tôi vẫn đang tắm thì không an toàn cho lắm đâu.

"Ó?!"



Minh Huy Trình thân dưới vẫn che chắn đàng hoàng, nhưng thân trên thì lại không mặc gì. Anh ta tóm lấy tay tôi rồi tiến tới, theo phản xạ tôi lùi lại. Cứ một lùi một tiến, đến điểm cuối cùng là bồn rửa mặt chặn lại.

Tôi bắt đầu hoảng hốt, nhìn lên Minh Huy Trình với biểu cảm ngơ ngác. Còn anh ta thì khác, thản nhiên như không có chuyện gì. Anh ta hỏi tôi: "Em vẫn chưa tắm à? Hay không biết tắm, để anh giúp cho nhé?"- Còn cộng thêm điệu cười chợt kia nữa, càng nhìn càng thấy khó ưa.

Ngầm nghĩ chắc chắn cái chiêu quần áo đem tới rồi anh ta ra ngoài có việc kia đều là một phần trong kế hoạch.

Bằng một cách nào đó mà Minh Huy Trình có thể đọc tôi như một cuốn sách.

"Không cần. Anh nghiêm túc chút mà để yên cho tôi hôm nay đi."- Ngày lập tức Minh Huy Trình trả lời lại, giọng điệu lẫn ánh mắt đều rất thật, trông chẳng có miếng gian dối nào: "Anh cũng nghiêm túc, anh có thể tắm cho em ngay bây giờ."

Bị chặn cho cứng họng, tôi không còn con đường nào để tiến hay lùi được nữa. Liền dùng hành động, đấy anh ta ra ngoài như một kể luôn trốn tránh sự thật. Minh Huy Trình định nói thêm gì đó ở ngoài cửa đã có người gọi đến, đoán đâu chắc là người đưa đồ mà anh ta vừa nói. Chộp được cơ hội, tạm thời đã trở về vùng an toàn.

Sau khoảng ngượng ngùng ấy. Khoảng cách lạnh nhạt lâu ngày không gặp kia dường như được hâm nóng lại.

Đúng như câu, rượu bia có thể khiến ta xích lại gần nhau hơn.

Hồi tưởng về đêm hôm đó, tôi đã nghe Minh Huy Trình khóc. Anh ta quả thực nghiêm túc với mối quan hệ này.

nên trong cơn mê tôi cũng đã đồng ý làm bạn gái anh ta. Nghe được câu mát lòng mát dạ, Minh Huy Trình dần chìm vào giấc ngủ trên chiếc sofa ngoài phòng khác, còn tôi thì lại vào phòng anh ta ngủ.

Điều này xảy ra khi mà tôi trước đó cũng đã đồng ý với anh ta.: "Khi anh tỉnh dậy, anh muốn gặp em."

Và cộng thêm, nhà anh ta chỉ có một chiếc chìa khóa, đúng hơn thì là một tấm thẻ nhỏ. Tôi muốn dùng thang máy cũng phải có tấm thẻ đó, ngộ nhỡ anh ta không xuống được mà phải đi thang bộ. Thấy cũng tội nên thôi, ai đưa tới đây thì tự đưa về đi.

Mọi chuyện chỉ có vỏn vẹn như vậy. Cho tới sáng nay thấy anh ta nằm cạnh tôi mới hoảng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.