"Đừng có rảnh rỗi sinh nông nổi." Thương Phạt đến phục độ dày da mặt của Bạch Ngôn Lê. Câu này mà y cũng nói ra ôn hòa nhã nhặn như chuyện ăn cơm uống nước vậy, "Tùy tâm trạng của ta."
"Vậy...." Bạch Ngôn Lê vẫn ôm hắn không chịu buông, "Khi nào tâm trạng phu quân mới tốt?"
"Tùy tâm trạng ta." Không muốn cứ nhắc đi nhắc lại vấn đề này, Thương Phạt dùng sức gỡ tay người kia khỏi eo mình, "Trong phủ có nhiều người và yêu quái sống chung, ngươi phải để ý giữ khoảng cách giữa bọn chúng."
"Vâng, ta đã chia nơi ở của họ ra rồi." Nói đến chính sự, Bạch Ngôn Lê liền nghiêm túc trở lại.
"Không chỉ là nơi ở." Cảm nhận thấy mùi con người đông đảo trong trấn, Thương Phạt nhắc nhở, "Càng là yêu quái đẳng cấp thấp thì càng khó khống chế bản thân trước mùi máu. Nếu chúng cuồng lên thì quy củ không ràng buộc nổi chúng nữa đâu."
Đầu óc của Bạch Ngôn Lê linh hoạt không phải dạng vừa. Y ngẫm nghĩ, bỗng nhiên hỏi, "Thế phu quân thì sao?"
"Cái gì?" Thương Phạt nhíu mày.
"Người có mất kiểm soát trước máu người không?"
"...." Vẻ mặt Bạch Ngôn Lê khi hỏi câu này rõ ràng không phải lo lắng hắn phát cuồng lên đi ăn thịt người, mà là.... Nhịn không nổi nữa, Thương Phạt giơ tay gõ vào trán y một cú.
"Đau!" Bạch Ngôn Lê kêu lên, ôm trán lui lại.
Thương Phạt cắn răng, tức đến phát cười, "Đầu óc ngươi có thể sạch sẽ một chút được không?" Cái vẻ mặt ban nãy rõ ràng là đang cân nhắc chuyện dùng máu để quyến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-lu-khe-uoc-dai-yeu/1093170/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.