Chương trước
Chương sau
Nhan Duyệt âm thầm nắm chặt bàn tay, cô ta quả thực có ý nghĩ như vậy.
“Ken, trong lòng anh căn bản cũng không có tôi.” Cô ta lạnh lùng nói.
Cừu Dịch Bách giơ một tay vuốt ve mặt cô, vẻ mặt tươi cười trên mặt không thay đổi: “Không đúng, hẳn là trong lòng em căn bản cũng không có anh.. Thời gian không còn sớm nữa, anh đi chuẩn bị, em chờ tin tức tốt của anh đi.” 
Nói xong, anh ta quay người đi ra khỏi phòng bệnh.
Nhan Duyệt ngẩn người một lúc, lập tức lộ ra một vẻ mặt tươi cười lạnh lùng.
Nguyễn Thiên Lăng, tất cả những chuyện này đều là anh bức tôi! 
Nếu như người anh yêu là tôi, nếu như anh lấy tôi làm vợ, nếu như anh không hủy hoại tôi, tôi cũng sẽ không đối xử với anh như vậy!
Cho nên đừng trách tôi, tất cả những điều này đều là anh tự tìm đến!
Cô ta lập tức có thể được cứu, vẫn có thể có được tất cả…
Chỉ là, cái giá là cô ta sẽ vĩnh viễn mất đi người đàn ông cô ta yêu sâu đậm.
Nghĩ tới đây, vẻ mặt tươi cười của cô ta lại trở nên đắng chát. 
Khóe mắt,  còn có một giọt nước mắt lặng lẽ rơi xuống…
---
Ngay tiếp sau tin tức hôn lễ của Nguyễn Thiên Lăng và Nhan Duyệt đột nhiên có biến đổi lớn. 
Ngày hôm sau, thành phố A lại xảy ra môt tin tức giật gân.
Nguyễn Thiên Lăng bị người khác mưu sát, hài cốt không còn.
Xe con của anh tại bên đường ven biển xảy ra vụ việc nổ tung, đoán chừng anh bị đạn bắn trúng, tại hiện trường lưu lại rất nhiều vết máu. 
Chiếc xe nổ tung của anh bị rơi xuống biển, cảnh sát suy đoán thi thể anh đoán chừng cũng bị rơi xuống biển.
Hiện trường ngoại trừ dấu vết xe anh bị nổ cùng với một lượng lớn vết máu của anh lưu lại, bất kì dấu vết gì khác cũng không có.
Vốn dĩ  phóng viên muốn trắng trợn đưa tin tức này, bị người của Nguyễn gia ra mặt nhanh chóng che giấu. 
Cảnh sát đang cố gắng điều tra sống chết của Nguyễn Thiên Lăng, cũng huy động rất nhiều nhân viên, truy tra chân tướng của sự việc.
Dù tin tức Nguyễn Thiên Lăng gặp chuyện không may che giấu rất kĩ, nhưng nhân viên bên trong Nguyễn thị cũng nghe được phong thanh.
Nguyễn thị không thể không có người lãnh đạo. 
Uy nghiêm của Nguyễn An Quốc ở công ty vẫn còn, ông không để cho Nguyễn Minh Đào đảm nhiệm chức chủ tịch, mà chính bản thân ông tự thân xuất mã, một lần nữa chưởng quản công ty.
Nguyễn thị đi qua rung chuyển ngắn ngủi, rất nhanh lại ổn định lại.
Cảnh sát truy tìm một tuần, vẫn không tìm được tung tích của Nguyễn Thiên Lăng. 
Nếu Nguyễn Thiên Lăng còn sống, anh nhất định sẽ liên lạc với cảnh sát.
Nhưng bây giờ tin tức của anh cũng  không có, cũng không có bọn cướp gọi điện thoại đến xảo trá tống tiền.
Dựa theo kinh nghiệm để phán đoán, anh hẳn là bị kẻ thù mưu hại, khả năng người còn sống rất nhỏ. 
Nguyễn gia vẫn luôn là nhất mạch đơn truyền.
Nếu Nguyễn Thiên Lăng chết, Nguyễn gia chẳng khác nào là tuyệt hậu.
Bà Nguyễn vô cùng bi thương, cuối cùng nhớ tới đứa con trong bụng Nhan Duyệt. 
Đứa bé đó chính là hi vọng của Nguyễn gia.
Bà Nguyễn lập tức cho người nhận Nhan Duyệt trở lại nhà, cũng như Nhan Duyệt vui mừng suy nghĩ, ra mặt dọn dẹp chuyện của cô ta.
---
Giang Vũ Phi đang ở trong Phi Nhi castle.
Suốt một tuần, cô tự giam mình ở trong phòng ngủ, chân không ra khỏi cửa.
Ngày đó Nguyễn Thiên Lăng gặp chuyện không may, cô liền trở lại. 
Sau khi cô trở về, trên người không mặc áo cưới mà mặc một bộ quần áo mới.
Lúc ấy dáng vẻ của cô có chút hồn bay phách lạc.
Thím Lý hỏi cô cái gì cô cũng không nói. 
Thím Lý còn tưởng rằng cô biết chuyện Nguyễn Thiên Lăng và Nhan Duyệt cử hành hôn lễ, cho nên mới biến thành bộ dạng như vậy.
Kết quả ngày hôm sau, sau khi tin tức Nguyễn Thiên Lăng gặp chuyện không may truyền đến, Giang Vũ Phi liền trở nên càng thêm trầm mặc.
Cô tự giam mình ở trong phòng cả ngày, không nói chuyện với ai, gần như không ăn không uống. 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.