“Là Nguyễn gia. Ở thành phố A Nguyễn gia có sức ảnh hưởng rất cao, hơn nữa tôi gặp chuyện không may cũng là bởi vì bọn họ. Nếu bọn họ có thể ra mặt giúp tôi, tôi nhất định sẽ không sao.”
Cừu Dịch Bách cười nói: “Vậy anh sẽ khiến cho Nguyễn gia tới cứu em.”
“Không thể nào!” Nhan Duyệt lạnh lùng phản kích: “Hiện tại hận tôi nhất chính là người của Nguyễn gia, bọn họ sẽ không cứu tôi. Cho dù tôi mang thai con của Nguyễn Thiên Lăng, bọn họ cũng sẽ không cứu tôi!”
Trước kia đứa con trong bụng cô ta có lẽ còn có chút quý giá đối với Nguyễn gia.
Nhưng bây giờ, hoàn toàn vô dụng.
Bọn họ chán ghét cô ta, đến mức chán ghét cả con của cô ta, cho dù đứa con trong bụng cô ta không còn, bọn họ cũng sẽ không thương xót chút nào.
Cho nên Nguyễn gia căn bản sẽ không tới cứu cô ta…
“Em yêu, nếu như Nguyễn Thiên Lăng chết, em nói xem bọn họ sẽ có phản ứng gì?” Cừu Dịch Bách cười hỏi.
Nhan Duyệt đột nhiên ngơ ngẩn, cô ta nhìn chằm chằm vào anh ta, phát hiện ánh mắt của anh ta rất lạnh, lời nói của anh ta là nghiêm túc, không phải anh ta đang lấy ví dụ.
Là anh ta muốn giết Nguyễn Thiên Lăng sao?
Nếu như Nguyễn Thiên Lăng chết… Như vậy Nguyễn gia sẽ tuyệt hậu…
Đứa con trong bụng cô ta, chính là huyết mạch duy nhất của Nguyễn gia… Bọn họ vì đứa con trong bụng ta, nhất định sẽ ra mặt cứu cô ta…
Nhưng điều kiện tiên quyết là, Nguyễn Thiên Lăng nhất định phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-khong-vi-the-thieu-phu-nhan-hao-cuoi-toan-cau/576505/chuong-869.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.