"Anh khốn khiếp, súc sinh!" Giang Vũ Phi hung hăng cho anh một cái tát thật mạnh.
Nguyễn Thiên Lăng hoàn toàn có khả năng ngăn cản hành động của cô, nhưng mà anh không làm vậy.
Ngày hôm qua sau khi đánh cô, trong lòng anh vẫn luôn không thoải mái, giống như có một hòn đá nhỏ ở bên trong giày, anh nhúc nhích một chút là sẽ rất khó chịu.
Lúc này cô cho anh một cái tát thật mạnh, anh cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều.
Nguyễn Thiên Lăng kéo dây xích, tiếp tục cười nói: "Anh nói là sự thật, anh thật sự xem em là người phụ nữ anh yêu nhất. Anh làm như vậy với em, cũng là vì sợ em bỏ trốn. Bản lĩnh của em lớn, luôn có thể tìm được thuốc mê, sau đó bỏ trong đồ ăn thức uống của anh. Cho dù anh nhốt em ở chỗ này, nói không chừng em cũng có thể tìm được thuốc mê. Anh không thể đề phòng em bỏ thuốc, nhưng anh có thể đề phòng em chạy trốn. Vũ Phi, anh làm như vậy, đều là do em ép anh."
"Nguyễn Thiên Lăng, không có người nào ép anh cả, là chính anh không buông tha cho bản thân mình. Ở trước mặt anh, tôi đã hoàn toàn không có tôn nghiêm của con người. Tôi sẽ bị anh bức điên mất." Giọng nói Giang Vũ Phi bi thương, cô thật sự vô cùng thất vọng đối với anh.
Sao anh ta lại là loại người như vậy...
Người đàn ông kéo người cô qua, dịu dàng ôm cô, ấn đầu cô vào trong ngực, thấp giọng nói: "Nếu như em điên, cũng là điên vì anh."
Môi anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-khong-vi-the-thieu-phu-nhan-hao-cuoi-toan-cau/576207/chuong-566.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.