Cồn có thể gây tê liệt thần kinh con người, khiến cho người ta không còn cảm thấy đau khổ, nhưng mà anh vẫn cảm thấy rất buồn, rất bực bội.
Đặc biệt là càng uống lại càng buồn hơn, anh cũng không biết mình đang đau buồn cái gì nữa.
Anh vốn nên bắt cô về rồi trừng phạt cô, dạy dỗ cô một chút, nhưng anh cảm thấy có cái gì đó rất không thoải mái.
Giống như Giang Vũ Phi đã nói, thật là anh không có tự trọng sao?
Lúc cô bỏ trốn, anh hận không thể giết cô, bắt cô trở lại nhưng anh lại không ra tay được, chỉ là chuyện đó thôi anh đã thấy khó chịu rồi.
Hừ, anh cũng không hiểu nổi chính anh nữa!
Lúc cô bỏ trốn, anh hận không thể giết cô, bắt cô trở lại nhưng anh lại không ra tay được, chỉ là chuyện đó thôi anh đã thấy khó chịu rồi.
Hừ, anh cũng không hiểu nổi chính anh nữa!
Anh không nên như thế này, anh nên quyết đoán nhẫn tâm mới đúng, không thể do dự như thế này mới đúng.
Nhưng mà bất luận như thế nào anh cũng không hoàn toàn tuyệt tình được!
Anh ghét bản thân như vậy!
Nguyễn Thiên Lăng hung hăng đập chai rượu mới cảm thấy hơi hả giận một chút, trong lòng cũng thoải mái một chút.
Anh đứng dậy loạng choạng muốn lên lầu, nhưng vừa nghĩ tới cô không muốn nhìn thấy anh, anh liền đi về phía sofa, nằm ngửa trên sofa, cứ nhắm mắt ngủ như vậy.
Giang Vũ Phi gặp một cơn ác mộng, cô mơ thấy mình bị Nguyễn Thiên Lăng bắt được.
Trong lúc kinh hãi cô tỉnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-khong-vi-the-thieu-phu-nhan-hao-cuoi-toan-cau/576206/chuong-565.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.