Sau đó Nhan Duyệt lại lạnh lùng cười. Kế hoạch ban đầu của cô ta là mong Phích Lịch có thể cắn chết Giang Vũ Phi, tiếc rằng Nguyễn Thiên Lăng đột nhiên trở về, kịp thời cứu cô. Mặc dù Giang Vũ Phi không chết, nhưng cô đã mất đứa con.
Vừa rồi lúc cô ta giả bộ hôn mê, nghe thấy tiếng khóc bi thương bên phòng Giang Vũ Phi, cô ta liền đoán được con của cô nhất định đã không còn. Lúc nghe thấy tiếng khóc thảm thiết của cô, trong lòng cô ta rất vui sướng. Giang Vũ Phi càng đau lòng, cô ta càng vui.
Nhan Duyệt lạnh lùng nhếch môi, cho cô tranh đấu với tôi, cho cô giành giật với tôi! Bây giờ con cô đã mất, con tôi vẫn còn. Thật không biết lúc cô nghe tin tôi mang thai sẽ có biểu cảm gì.
Nhan Duyệt đột nhiên có chút vui mừng khi Giang Vũ Phi không chết.
Vì cô ta muốn nhìn thấy cô chịu mọi sự giày vò, nếm mùi đau khổ, như vậy mới làm cô ta hả giận.
---
Lúc Giang Vũ Phi tỉnh lại đã là 9 giờ tối. Nguyễn Thiên Lăng luôn lặng lẽ túc trực bên cô, anh bị tất cả những chuyện xảy ra hôm nay làm cho tâm trạng chùng xuống.
Giang Vũ Phi tỉnh dậy nhìn thấy anh, vô tình nói: “Ra ngoài, tôi không muốn nhìn thấy anh.”
Cô trút hết tất cả sự uất hận khi mất con lên người anh.
Biết rõ chuyện này không liên quan gì đến anh, nhưng cô vẫn không kìm được mà oán giận anh, trách móc anh. Cộng thêm những chuyện kiếp trước anh đã làm với cô, cô càng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-khong-vi-the-thieu-phu-nhan-hao-cuoi-toan-cau/576083/chuong-442.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.