Nguyễn Thiên Lăng âm trầm nhìn chằm chằm vào cô, trong mắt anh xẹt qua một tia tăm tối.
Cô đưa ra yêu cầu như vậy, đã chứng tỏ rằng cô vẫn đang nghĩ đến chuyện chạy trốn.
Hiện tại cô chịu ngoan ngoãn ở lại đây, là vì cô kiêng dè anh sẽ làm khó người nhà của cô.
Nếu như anh không bao giờ làm khó người nhà cô, cô sẽ không phải lo lắng, có thể yên tâm lớn mật chạy trốn.
Lần trước dùng người nhà cô để ép cô trở lại, cũng là bởi vì anh không nghĩ cô sẽ chạy trốn.
Nếu cô đã làm một lần, anh sẽ luôn phòng bị cô, không cho cô tái phạm lần thứ hai.
Không thể dùng người nhà cô để trói buộc cô cũng không sao, anh có rất nhiều biện pháp.
“Được, anh đồng ý với em.” Nguyễn Thiên Lăng thản nhiên gật đầu, rất sảng khoái.
Giang Vũ Phi cũng gật đầu: “Nhớ kỹ lời anh nói đấy.”
Cô quay người tiếp tục lên lầu, Nguyễn Thiên Lăng đi nhanh theo sau cô, cô nghe thấy tiếng bước chân của anh, đã biết rõ anh có ý định gì.
Giang Vũ Phi bước đi không nhanh không chậm, người đàn ông ở sau lưng cô cũng nhắm mắt theo sau, bước đi không nhanh không chậm.
Giang Vũ Phi đẩy cửa phòng đi vào, nghĩ sẽ đóng cửa lại nhanh, một bàn tay Nguyễn Thiên Lăng chống vào cửa, cười tà mị với cô.
“Anh biết ngay em sẽ dùng chiêu này.”
Muốn nhốt anh ở ngoài cửa à, không có chuyện đó đâu.
Buổi tối hôm nay anh muốn ôm cô ngủ, sau này mỗi buổi tối đều muốn ôm cô ngủ.
“A...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-khong-vi-the-thieu-phu-nhan-hao-cuoi-toan-cau/576054/chuong-413.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.