“Ngày mai có thể trời sẽ mưa, đường đi trơn trượt, hay là để ngày mốt hãy đi.”
Giang Vũ Phi gật đầu đồng ý, điều đó với cô không quan trọng, cô chỉ muốn đi ra ngoài một chút, không muốn mãi ở chỗ này thêm buồn chán.
Nguyễn Thiên Lăng ở trong thư phòng làm việc đến tối mới đi xuống, Giang Vũ Phi vẫn ngồi trong phòng khách đọc sách, anh đi đến nói với cô ngày mai phải về Nguyễn gia một chuyến, muốn cô cũng đi cùng.
Giang Vũ Phi nghi hoặc hỏi: "Vì sao tôi cũng phải đi?"
"Là ông nội muốn em về."
"Tôi không đi." Cô đã đi khỏi nơi đó thì không bao giờ nữa muốn về nữa.
"Ông nội muốn em về em cũng không quay về sao?" Nguyễn Thiên Lăng ngồi xuống bên cạnh cô, đôi môi mỏng nhếch lên một đường cong, mỉm cười hỏi cô.
"Tôi với Nguyễn gia các người không có bất cứ quan hệ nào, anh muốn về thì đi một mình, không liên quan gì đến tôi." Giang Vũ Phi khi tức giận thì rất lạnh nhạt, cô hoàn toàn phủi sạch quan hệ giữa cô và Nguyễn gia.
Nguyễn Thiên Lăng đột nhiên giơ tay vuốt ve bụng cô, nhếch môi nói: “Chắc nó cũng có quan hệ với Nguyễn gia chứ. Nếu đã là người của Nguyễn gia, thì nó cũng nên theo anh về.”
Giang Vũ Phi lạnh lùng kéo anh tay ra, cầm sách đứng dậy đi: "Đừng có dùng danh nghĩa đứa trẻ để đưa ra yêu cầu với tôi, trước khi đứa trẻ được sinh ra, nó chỉ thuộc về một mình tôi. Hiện tại nó và tôi là một, tôi nói cái gì thì chính là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-khong-vi-the-thieu-phu-nhan-hao-cuoi-toan-cau/576053/chuong-412.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.