Nếu đã như vậy, anh cũng không cần hạ thủ lưu tình với cô ta.
Nhóm người Nguyễn Thiên Lăng vừa khởi động xe rời đi, Hứa Mạn lập tức lấy điện thoại di động ra gọi cho Nhan Duyệt.
“"Duyệt Duyệt, làm sao đây, Nguyễn đại ca đã biết em là kẻ chủ mưu phía sau! Em nên làm thế nào đây, Duyệt Duyệt, chị cầu xin anh ấy giúp em, hiện tại chỉ có chị mới có thể giúp em."
Nguyễn Thiên Lăng đeo tai nghe, qua kính chiếu hậu, anh cũng nhìn thấy Hứa Mạn đang gọi điện thoại.
Anh cười mỉa mai, đột nhiên xoay bánh lái, lái xe quay trở lại.
Hứa Mạn thấy anh quay trở lại, cô ta mau chóng tắt điện thoại, vẻ mặt bất an nhìn bọn họ.
Xe dừng lại, Nguyễn Thiên Lăng mở cửa xe bước xuống.
Anh chậm rãi đi đến chỗ cô ta, đèn xe làm bóng của anh kéo dài thật dài trên mặt đất.
Hứa Mạn nhìn người đàn ông hoàn mỹ này, bỗng nhiên nghĩ đến, thật ra cô ta cũng thích anh.
Nhưng mà anh không thích cô ta, người anh thích là Nhan Duyệt.
Trong mắt cô ta thì Nhan Duyệt là cô gái tốt nhất, nếu anh không thể ở bên cạnh Nhan Duyệt, vậy thì cô ta sẽ chúc phúc cho anh và Nhan Duyệt.
Cô ta yêu anh nhiều năm như vậy, anh cũng chưa bao giờ biết rằng cô ta ở ngay bên cạnh anh.
Năm đó mọi người đều cho rằng Nhan Duyệt đã chết, cô ta nghĩ thầm vậy thì cô ta sẽ tiếp tục yêu Nguyễn Thiên Lăng, thay Nhan Duyệt tiếp nối tình yêu với anh.
Cô ta cho rằng Nhan Duyệt chết, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-khong-vi-the-thieu-phu-nhan-hao-cuoi-toan-cau/576039/chuong-398.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.