Nguyễn Thiên Lăng kéo Giang Vũ Phi ra phía sau anh. Lúc này Hứa Mạn có hơi điên cuồng, anh lo lắng cô ta sẽ ra tay làm hại Giang Vũ Phi.
Có rất ít người biết Giang Vũ Phi mang thai, ngộ nhỡ Hứa Mạn không cẩn thận đẩy cô một cái, ai biết được liệu có làm tổn hại đến đứa bé hay không.
“Nguyễn đại ca, chuyện này thật sự không phải do em làm. Là hôm nay em bị mấy người dọa sợ, cho dù có nể mặt anh mà không truy cứu nữa, nhưng em vẫn muốn Giang Vũ Phi nói xin lỗi em, cô ta làm em sợ đến mức mất hồn như vậy, bắt cô ta nói xin lỗi một tiếng cũng không có gì là quá đáng.” Hứa Mạn nói với anh.
Nguyễn Thiên Lăng lạnh nhạt nhìn cô ta, trong mắt không có bất kỳ sự ấm áp nào.
Anh hơi nhếch khóe miệng, lạnh lùng nói: “Hứa Mạn, nếu như việc này do người khác làm, cô đoán tôi sẽ làm gì hắn?”
Hứa Mạn chột dạ rất sợ hãi, nhưng trên mặt lại rất bình tĩnh: “Làm sao em biết được.”
“Tôi sẽ gậy ông đập lưng ông.” Nguyễn Thiên Lăng nhếch môi cười nói: “Nhưng mà tôi đồng ý cho cô một cơ hội, cô mau tự thú đi, đừng để tôi phải ra tay.”
Sắc mặt Hứa Mạn thoáng chốc thay đổi: “Nguyễn đại ca, anh còn không chịu tin em sao?”
“Hừ!” Nguyễn Thiên Lăng hừ lạnh một tiếng, ánh mắt hung ác lạnh giá.
“Cô cho rằng tôi không biết rõ mọi chuyện sao? Cô bỏ ra hai triệu đi tìm bác sĩ tâm lý Mã Tinh, biết được bệnh tình của Giang Vũ Phi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-khong-vi-the-thieu-phu-nhan-hao-cuoi-toan-cau/576038/chuong-397.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.