Bên ngoài xe, Giang Vũ Phi cười lạnh nói: “Nếu cô không chịu nói thật, tôi sẽ kéo cô cùng xuống địa ngục!”
Cô vừa dứt lời, Hứa Mạn liền cảm thấy xe động đậy.
Cô ta giật mình, cũng ngừng kêu khóc, có lẽ là cô ta bị dọa đến nỗi không khóc được nữa.
Quả thực xe đang động đậy, lúc này nó đang bay lên từng chút một!
“Cô có nói hay không? Cô không thành thật nói, tôi sẽ phá hủy cả xe và cô!” Giang Vũ Phi ở bên ngoài lạnh giọng quát to, Hứa Mạn toàn thân run lên, cả cơ thể không thể nào ngừng run rẩy.
“Tôi... tôi nói, tôi nói!” Rốt cuộc cô ta cũng chịu không nổi, Giang Vũ Phi muốn biết, cô ta sẽ nói cho cô biết!
Cổ họng Hứa Mạn nghèn nghẹn lại run rẩy nói: “Xin lỗi... là tôi hại chết cô, là tôi dùng tiền mua chuộc hai người kia để họ hại chết cô... Không phải tôi cố ý, tôi chỉ muốn giúp Duyệt Duyệt có được Nguyễn đại ca, thật sự không phải tôi cố ý! Xin lỗi, cô đừng tới tìm tôi, xin lỗi, xin lỗi...”
Hứa Mạn không ngừng nói xin lỗi, qua một lúc lâu, cô ta mới cảm thấy xe đứng im, cũng đứng trên mặt đất.
Giang Vũ Phi đi rồi sao?
Cô ngẩng đầu nhìn ra phía ngoài cửa sổ, lập tức hít vào một luồng khí lạnh.
Giang Vũ Phi còn ở bên ngoài, nhưng lại có thêm mấy người nữa.
Có Nguyễn Thiên Lăng, còn có vài người đàn ông lạ mặt.
Hứa Mạn sững sờ, lập tức hiểu ra tất cả.
Giang Vũ Phi chưa chết, bọn họ cố ý hù dọa cô ta,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-khong-vi-the-thieu-phu-nhan-hao-cuoi-toan-cau/576037/chuong-396.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.