Người đàn ông lại túm lấy cổ tay cô: "Thôi nào, vì sao em cứ nghĩ muốn bỏ đi?"
"Tôi vẫn luôn muốn rời đi, mỗi ngày mỗi giờ mỗi phút đều muốn." Giang Vũ Phi dùng sức gạt tay anh ra, cụp mắt thu dọn đồ đạc, thản nhiên nói.
"Hôm nay tôi nhất định phải rời đi, về sau anh cũng không cần tìm tôi nữa. Sau khi sinh con, tôi sẽ để anh tới thăm nó, nhưng bây giờ xin anh cách xa tôi một chút."
Nguyễn Thiên Lăng đột nhiên giằng lấy quần áo trong tay cô, ném toàn bộ xuống đất, anh kéo vali qua, cũng ném luôn vào trong góc.
"Anh không đồng ý cho em đi, em đừng hòng đi được! Trước khi đứa trẻ sinh ra, em không được nghĩ chuyện rời đi!"
Giang Vũ Phi không tức giận, cô chỉ dùng cặp mắt lạnh lùng nhìn anh.
"Anh có biết anh giữ tôi lại bên cạnh sẽ có hậu quả gì không? Chính là sẽ không ngừng có người muốn làm hại tôi, muốn giết chết tôi. Tôi không muốn chết, xin anh buông tha cho tôi được không?"
Nguyễn Thiên Lăng lập tức cam đoan với cô: "Sau này sẽ không còn có người nào làm hại em nữa, anh sẽ phái người bảo vệ em."
"Hừ, anh có thể bảo đảm tôi an toàn 100%? Để cho tôi đi mới là sự bảo vệ lớn nhất với tôi. Chỉ cần tôi ở lại bên cạnh anh, thì chắc chắn sẽ có người làm hại tôi."
"Chuyện lần này anh sẽ cho em một câu trả lời thỏa đáng! Hứa Mạn sẽ không còn có cơ hội làm hại em nữa, những người khác cũng sẽ không có cơ hội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-khong-vi-the-thieu-phu-nhan-hao-cuoi-toan-cau/576040/chuong-399.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.