Nguyễn Thiên Lăng tốt bụng hỏi cô, cũng không lập tức trưng ra vẻ mặt nghiêm khắc.
Giang Vũ Phi không thích dựa gần anh như vậy, cô chau mày, lạnh nhạt lùi một bước, lạnh lùng nói: “Tại sao tôi phải sợ anh, tôi với anh không có bất cứ quan hệ gì, tôi cũng không tin anh có thể coi trời bằng vung!”
Người đàn ông khẽ cười một tiếng, cảm thấy người phụ nữ trước mặt quá đơn giản và ngây thơ.
Đúng vậy, anh sẽ không thể hiển nhiên mà coi trời bằng vung được, nhưng đối phó với bọn họ, anh có nhiều biện pháp. Ánh mắt Nguyễn Thiên Lăng u ám, khóe môi mỏng cười nhạt, anh đưa tay định vuốt ve khuôn mặt cô, cô chán ghét tránh đi.
Anh cũng chẳng để tâm, ngón tay vuốt lên một lọn tóc của cô, tiến gần cô hơn, nhẹ giọng nói: “Cô có biết gươm chưa dính máu đã thắng là sao không?”
Gươm chưa dính máu đã thắng, là không cần trải qua chiến đấu cũng có thể dễ dàng giành được chiến thắng.
Ý anh là, anh có thể đối phó với bọn họ mà không cần phải làm gì cả sao?
Cô biết rõ anh có bản lĩnh đó, nhưng cô không muốn sợ hãi rụt rè e ngại anh!
Sắc mặt Giang Vũ Phi lạnh lùng, dùng sức hất tay anh, bước ngang qua anh đi vào tòa nhà nhỏ.
Vừa đi vào hành lang, đột nhiên vai cô bị đẩy một cái, cô đụng vào tường, cơ thể bị giữ chặt.
Tay của Giang Vũ Phi chạm vào mặt tường trắng, bất kể cô giãy giụa thế nào cũng không thể động đậy.
Nguyễn Thiên Lăng dùng một tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-khong-vi-the-thieu-phu-nhan-hao-cuoi-toan-cau/575904/chuong-258.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.