Ngữ khí anh dịu dàng giống như tình nhân thì thầm, cưng chiều hỏi ý kiến cô, tôn trọng ý kiến của cô.
Nhưng cô biết, căn bản là anh không nghe theo ý kiến của ai hết.
Giang Vũ Phi nhìn thẳng vào mắt anh, cười nhạt: “Nguyễn Thiên Lăng, bộ dạng anh như vậy, làm cho tôi không thể không nghĩ là anh thích tôi.”
Người đàn ông cũng không phản bác, anh cong môi cười hút hồn: “Không phải tôi vẫn luôn thích cô sao?”
“Vậy sao, anh dám nói những lời này trước mặt Nhan Duyệt không?”
Đột nhiên bị cô châm chọc, vẻ mặt Nguyễn Thiên Lăng nghiêm túc, lại bắt đầu ngang ngược uy hiếp: “Tôi có ý tốt khuyên cô, cô đừng có mà không biết tốt xấu!”
“Anh khuyên tôi cái gì? Anh khuyên là vì muốn tốt cho tôi, hay là vì muốn tốt cho anh?” Giang Vũ Phi thở dài, cô đứng thẳng dậy, lạnh giọng hỏi anh.
“Đương nhiên là tốt cho cả hai chúng ta.” Người đàn ông mặt không đỏ, tim không loạn nói.
Giang Vũ Phi nghĩ nên tặng cho anh ba chữ, vô liêm sỉ!
“Anh là muốn tốt cho bản thân anh, không phải là tốt cho tôi. Tôi là phụ nữ, đời này tôi không thể không kết hôn. Bây giờ anh đang cố gắng để hạn chế tôi vì những ham muốn ích kỷ của riêng anh, anh không để tôi theo đuổi hạnh phúc của tôi, là muốn để cho tôi sống cô độc trong quãng đời còn lại sao? Nếu anh không cho tôi hạnh phúc, không cho tôi một gia đình trọn vẹn, thì không nên ngăn cản người khác cho tôi. Đúng, trước kia tôi yêu anh, tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-khong-vi-the-thieu-phu-nhan-hao-cuoi-toan-cau/575905/chuong-259.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.