Giang Vũ Phi cắn chặt môi, đây cũng là lần đầu tiên cô thấy ông nội nổi giận với cô.
Hóa ra ông có kỳ vọng với cô cao như vậy, nhưng cô hoàn toàn không biết điều.
Xem ra đối với ông, nữ nhi tư tình nhất định là một thứ tình cảm rất buồn cười. Một tay ông gây dựng Nguyễn gia lớn mạnh, tầm nhìn của ông quả thực xa hơn nhiều so với bọn họ.
Thế nhưng, căn bản là cô cũng không có bản lĩnh trợ giúp Nguyễn Thiên Lăng làm cho Nguyễn gia thịnh vượng.
Cô chỉ là một phụ nữ rất bình thường, học một trường đại học bình thường, học một ngành rất bình thường. Năng lực của cô có hạn, đời này chỉ cầu bình thản sống hết một đời.
Về phần danh lợi song toàn, sống cuộc sống hơn người khác, cô quả là rất không có hứng thú. Cô thực sự không có ý chí tranh đấu, nhưng cô có ý chí riêng, cô không muốn lãng phí thời gian cả đời để theo đuổi một mục tiêu xa vời.
Cô chỉ hi vọng mỗi một ngày đều có thể được sống vui vẻ, đơn giản, quý trọng mỗi một ngày của cuộc sống.
Cô từng sống lại một lần, xem nhẹ rất nhiều chuyện, trong lòng cô chỉ có sinh mạng mới là quan trọng nhất, chỉ cần có thể bình an sống đến già, mấy thứ danh lợi có là gì.
Cho dù bỏ những thứ này qua một bên không nói, hôm nay cô đã không còn có tư cách tiếp tục làm cháu dâu của ông nữa rồi.
Bởi vì cơ thể cô sớm đã bị tàn phá rồi...
Giang Vũ Phi cúi thấp người,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-khong-vi-the-thieu-phu-nhan-hao-cuoi-toan-cau/575833/chuong-177.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.