Nếu không, Nguyễn Thiên Lăng sẽ gây bất hòa với ông, không ly hôn với cô.
Nói không chừng ông còn uy hiếp anh.
Cho nên muốn ly hôn, phải được ông đồng ý trước.
Nguyễn An Quốc thấy cô mới trở lại liền nói chuyện ly hôn, còn không ngại quỳ xuống với ông, ông nhíu mày, đi đến trước Sofa ngồi xuống: "Cháu đứng lên trước đã, có chuyện gì từ từ nói."
Giang Vũ Phi lắc đầu: "Không, ông nội, ông không đáp ứng, cháu không đứng dậy."
"Giang Vũ Phi, con đây là ý gì, con đang uy hiếp chúng ta sao?" Bà Nguyễn bỗng nhiên đứng dậy, mặt lạnh băng rất tức giận.
"Nguyễn gia chúng ta có điểm nào không tốt, con một mực đòi ly hôn, hiện tại còn quỳ xuống cầu xin chúng ta, người không biết còn cho là Nguyễn gia chúng ta ức hiếp con như thế nào nữa."
"Được rồi, con đừng xen vào, ngồi xuống." Ông cụ không vui mở miệng, bà Nguyễn trong lòng ủy khuất, đến lúc này mà sao ba chồng vẫn còn bảo vệ nó chứ!
Chẳng lẽ Nguyễn gia bọn họ không cưới được con dâu sao? Tại sao phải quan tâm đến con bé tệ hại này!
Trong lòng ủy khuất cỡ nào thì bà Nguyễn cũng không dám cãi lời ba chồng, bà ta ngồi xuống, sắc mặt vẫn không được tốt cho lắm.
Giang Vũ Phi không để ý lời nói của mẹ chồng, cô chỉ nhìn chằm chằm ông nội, trong mắt tràn ngập sự khao khát.
"Vũ Phi, ông nhớ cháu rất yêu Thiên Lăng. Cháu muốn ly hôn với nó, là vì Nhan Duyệt sao?" Nguyễn An Quốc hỏi cô.
"Không phải, khi Nhan Duyệt chưa trở về, cháu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-khong-vi-the-thieu-phu-nhan-hao-cuoi-toan-cau/575832/chuong-176.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.