Xem ra hôm nay vai trò của Giang Vũ Phi rất lớn.
Hắn giả vờ gọi Giang Vũ Phi vài tiếng, nói với cô là hắn có việc gấp phải đi trước, để phó cục Hoàng đưa cô về.
Giang Vũ Phi uống rượu đã bỏ thuốc, căn bản là đầu óc không tỉnh táo, chỉ có thể mơ hồ ậm ừ vài tiếng.
Ông chủ cười cười nói: “Cô đã đồng ý thì tôi đi đây.”
Nói xong, hắn liền rời đi, những kẻ khác rất thức thời cũng rời đi.
Không có ai trong bọn họ sẽ cảm thấy đáng thương cho Giang Vũ Phi. Chuyện xảy ra như vậy không thể trách bọn họ, dù sao chỉ cần nói do rượu làm mất lí trí là có thể giải quyết vấn đề.
Giang Vũ Phi bị phó cục Hoàng dìu đi đến căn phòng đã đặt trước.
Năm nay phó cục Hoàng bốn mươi tuổi, cơ thể hơi mập, làn da trên mặt cũng xuất hiện nếp nhăn giống như những người đàn ông cùng độ tuổi bốn mươi khác, lại còn bị rỗ, dù sao cũng khiến cho người khác nhìn vào có cảm giác hơi khó chịu.
Hai tay hắn ta ôm vòng qua eo Giang Vũ Phi, để cô tựa vào người hắn ta. Trên người cô có mùi hương giống hoa U Lan, hắn ta không khỏi động dã tâm.
Người phụ nữ này, chuẩn hơn so với những người phụ nữ nào từng ngủ cùng hắn ta. Muốn xinh đẹp có xinh đẹp, muốn vóc dáng có vóc dáng.
Đặc biệt là làn da của cô trắng nõn mịn màng như trứng gà bóc.
Ngón tay hắn ta từ từ vuốt ve trên làn da cô, cảm giác thật trơn láng.
Phó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-khong-vi-the-thieu-phu-nhan-hao-cuoi-toan-cau/575829/chuong-173.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.