“Lão đại đúng là thành tinh mà!” Đợi đến khi đêm dàinhàn tĩnh, Tống thị đau lòng khó nhịn cùng Lục Kiến Trung tính sổ: “Lão Đại nóivới lão Tam, nghe thì dễ nghe, thoạt nhìn cũng tốt, nhưng lại là lợi ích củabọn họ, mà chúng ta thì chịu thiệt. Trùng kiến tông học, tông học từ lúc lãothái gia còn sống đã từng sửa chữa một lần, đến bây giờ cũng mới chỉ được mộtnửa, sửa chữa một chút cũng không tốn bao nhiêu tiền, thỉnh tiên sinh đến dạy,có thể mời đến người nổi danh đặc biệt nào đây, chào giá cao mời tiên sinh, cònkhông phải giống như một quản sự có năng lực trong cửa hàng sao?
Nói về tế điền, hai nhà bọn họ vốn nhiều tiền, tùytiện chia đôi là được, mỗi nhà mua năm khoảnh. Nhưng còn chúng ta thì sao? Mườikhoảnh này phải lấy bạc trắng ra mua, hiện tại giá cũng không còn được lợi sovới những năm trước, dĩ nhiên đã tăng 3, 4 lần rồi. Cuối cùng nói bọn họ cungứng cơm canh trong học đường, chúng ta mua đất thì làm cái gì? Không phải làchuyên môn tiếp tế cho tộc lão sao? Tính ra tính vào, tính toán dừng ở chúng tatrên người! Lão Đại thật sự là tính tẫn tính tuyệt! Ưu việt đều thuộc về hắn,dựa vào cái gì nha?”
Tống thị hiếm khi có thời điểm không thể bình tĩnh nổinhư thế, càng nói càng tức giận: “Bọn họ hai nhà liên hợp bắt nạt chúng ta! Căndo đều vì Lục Giam!”
Lục Kiến Trung đã bình tĩnh trở lại từ phẫn hận khôngcam lòng, hắn thật cẩn thận đè thuốc dán trên hai khớp đầu gối của mình, thảnnhiên nói: “Hiện tại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-hon/1407991/chuong-394.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.