“Này xú tiểu tử!” Lục Giam nổi giận đùng đùng ra cửaviện Lục Luân, còn chưa đi rất xa đã hối hận , hắn không làm tốt, không hỏithăm rõ ràng Lục Luân rốt cuộc là làm cái gì, ngược lại khiến quan hệ trở nênđối chọi. Duy nhất có thể xác định là, Lục Luân quả nhiên giống như lời Lâm CẩnDung đã nói, trải qua hai năm này không minh bạch, thật không minh bạch, hơnnữa rất nguy hiểm.
Tức giận thì tức giận, sự tình vẫn cần phải giảiquyết, Lục Luân không muốn nói, hắn sẽ nghĩ biện pháp khác. Lục Giam bước nhanhđến ngoại viện, tìm được nam nhân Lưu Ngũ của Phương Trúc, dặn dò nói: “Saingười trông chừng Ngũ gia, nhìn hắn mấy ngày nay làm cái gì, cùng người nào kếtgiao, mỗi ngày ra vào đều đi đâu, tất cả đều phải đến nói với ta. Cẩn thận mộtchút, chớ để người ta biết được.”
Lưu Ngũ đáp ứng, nhanh chóng chạy đi an bài. Trongchốc lát trở về nói: “Nhị gia, Ngũ gia vừa rồi nổi giận đùng đùng đi ra ngoài,đi ra đại môn, hạ nhân sai một tiểu tử đi theo, là người lạ, chắc hẳn hắn sẽkhông nhận ra.”
“Cứ có tin tức thì nói với ta.” Lục Giam xoay ngườitrở về Vinh Cảnh cư. Lâm Cẩn Dung thấy hắn vẻ mặt mất hứng, vội cho hạ nhân luixuống hỏi: “Thế nào?”
Lục Giam tâm phiền ý loạn xoa mày, kể lại sự tình trảiqua: “Con lừa bướng bỉnh này thật sự là tức chết ta.” Vừa lo lắng, lại làthương tâm: “Cũng không biết hắn rốt cuộc làm việc đòi mạng gì! Tuổi còn trẻ dễđi lầm đường, muốn quay đầu sợ là có chút khó khăn. Nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-hon/1407990/chuong-393.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.