Tân nương Khang Thị, năm nay vừa mới mười sáu tuổi, làngười của Dương huyện thuộc Bình châu, nhà mẹ đẻ ở Dương huyện mặc dù khôngphải giàu có, nhưng cũng là thi thư gia truyền, gia phong nghiêm cẩn. Khang Thịlàm người phúc hậu dễ thân cận, nữ hồng may vá thập phần tinh thông, mặc dùdung mạo chỉ bình thường, không xuất sắc lắm, nhưng lại thập phần đại khí đoantrang.
Lâm Cẩn Dung thấy, nữ tử như vậy gả cho Lục Kinh, thậtsự là khiến người giậm chân giận dữ. Năm ấy, Lục Luân đột nhiên chết bất đắckỳ, nàng thương tâm đến cực điểm, lại không biết nguyên do, chỉ cho rằng LụcLuân vận khí không tốt bị bệnh hiểm nghèo, chính là Khang Thị nói vài lời vớinàng, rủ nàng làm lễ bái tế Lục Luân. Lúc này thấy Khang Thị, tuy rằng KhangThị không quen nàng, đối với nàng thập phần mới lạ khách sáo, Lâm Cẩn Dung lạiđối với Khang Thị có hai phần hảo cảm.
Lục lão ông thấy Lâm Cẩn Dung cùng Khang Thị thân cận,thập phần cao hứng vừa lòng. Khang Thị là chất tức hắn cẩn thận vạn phần chọnlựa, không cầu thứ gì khác, chủ yếu chỉ cầu một chữ “chính”. Cưới vợ tuy cóphong tục xem tướng, dù thế giao hiểu rõ lẫn nhau, cũng chỉ có thể đại kháiliếc mắt một cái nhìn dung mạo cử chỉ, cũng không thể tham thấu tính tình nộitâm của người ta, sự thật có suy nghĩ như thế nào. Khang Thị vào cửa đã nhiềungày, hắn xem xét cũng không tệ lắm, buông lỏng tâm tư một nửa, chỉ ngóng trôngLâm Cẩn Dung cùng Khang Thị có thể hài hòa ở chung, Khang Thị có thể quản giáoLục Kinh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-hon/1407894/chuong-297.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.