Lục Kiến Trung gần đây bị đau răng, miệng còn nổi lênvài mụn nước to tướng, mà phòng bếp đã nhiều ngày nấu các món cay nóng. Hắnphân phó vài thứ nói muốn ăn nhẹ, mắt thấy đưa lên lại là thịt dê, không khỏinổi giận, một cước liền đá bay thiếp thất thông phòng đang hầu hạ. Tiện nhânLâm Ngọc Trân này, bất quá mới chưởng quản gia sự mấy ngày, đã dám không thèmnể mặt hắn. Lại liên tưởng đến một loạt sự tình gần đây, càng nghĩ càng giận,răng cũng đau hơn.
Thiếp thất thông phòng kia giãy dụa đứng lên, đứng ởmột bên không dám lên tiếng. Ai cũng đều biết Lục Kiến Trung không thể thiếuthịt, lại không ăn cháo nhẹ vào buổi sáng, vậy muốn làm sao bây giờ?
Lục Thiệu tay chắp sau lưng tiến vào, ra hiệu vớithiếp thất thông phòng kia, thiếp thất đó lặng yên không một tiếng động hànhlễ, lui ra ngoài. Lục Thiệu tiến lên đánh giá đồ ăn, thấy mặc dù so ra kém lúctrước Tống thị, Lã thị chưởng quản thì vẫn phong phú tinh tế, không có trở ngạigì, tối thiểu trong mùa đông còn có thể có rau xanh. Trong lòng liền biết khôngphải vấn đề ở Lâm Ngọc Trân, cũng không phải người phía dưới không hầu hạ tốt,mà là Lục Kiến Trung trong lòng bốc hỏa, không có chỗ phát tiết.
Lửa lòng này, Lục Thiệu cũng đã nhịn hồi lâu, ngay cảnắng to nhiều ngày này cũng làm cho hắn thấy thật kỳ quái, mùa đông không cótuyết, lại nóng như vậy, không phải khiến người ta vô duyên vô cớ bực bội thêmvài phần sao? Nhưng chuyện của lão thiên gia hắn sao có thể hiểu được, hắn chỉcó thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-hon/1407864/chuong-267.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.