Lục Giam làm việc này cẩn thận giống như đọc sách vậy,hoặc giống như viết chữ, nắn nót từng nét một, lại ở trong lòng sắp xếp mọi thứthành một chỉnh thể, không dám nói là hoàn mỹ không chút sứt mẻ, nhưng cũng làvô cùng nghiêm cẩn.
Mỗi ngày sau chạng vạng, hắn liền đội gió lạnh, chạyqua lại giữa thư viện và thành Bình châu, dưới sự dẫn dắt của Lâm Thế Toàn, luitới tửu lâu xa hoa truỵ lạc và trà tứ im lặng thanh nhã, cùng người tam giáocửu lưu (Ba giáo phái là Nho giáo, Phật giáo,Ðạo giáo và 9 học phái lớn thời Chiến quốc là : Nho gia, Ðạo gia, âm Dương gia,Phật gia, Danh gia và Mặc gia, Tung Hoành gia, Tạp gia, Nông gia. Từ này dùngchỉ đủ mọi hạng người trong xã hội) gặp mặtnói chuyện với nhau, lặp lại thương thảo. Hắn không nói nhiều lắm, đa số thờiđiểm chỉ ngồi nghe Lâm Thế Toàn cùng người ta nói chuyện với nhau, sau đó ngẫunhiên thêm vào một câu. Đến khi đã được nửa tháng, cho dù là còn chưa thấy Nhịphòng có động tĩnh gì, hắn cũng hiểu được bản thân lần này có thu hoạch lớn.
Hôm nay hắn đi gặp người quan trọng nhất, chính là vịMai đại lão gia mà Lâm Thế Toàn tôn sùng nhất kia, địa điểm nói chuyện ngay tạitrà tứ của Lâm Cẩn Dung. Mai đại lão gia trẻ hơn so với hắn dự kiến, bất quáchỉ trên dưới ba mươi, bạch diện thư sinh, thanh thanh gầy gò, ăn mặc mộc mạc,trong lời nói cử chỉ đều có một tư thái lịch sự tao nhã, vừa nói cười, khiếnngười ta cảm thấy như đón gió xuân.
Đó là một thương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-hon/1407865/chuong-268.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.