“Sắp tới cửa ải cuối năm, các thôn trang, tổng quảncửa hàng của Lục gia đều đã giao trả địa tô một năm cùng kiểm kê, năm sau, lãothái gia sẽ điều chỉnh lớn một lần nữa, có người sẽ bị tước quyền lợi, có ngườikhẳng định sẽ bị sa thải, như vậy có những người tất nhiên sẽ rất vội, khẩn cấpmuốn chứng minh năng lực của bản thân. Tam ca, huynh nói có phải hay không?”Lâm Cẩn Dung hàm chứa tươi cười, đem trà vừa pha xong đưa cho Lâm Thế Toàn nhấmnháp.
Lâm Thế Toàn hơi hơi nhíu mày: “Một lần hai lần balượt đều thua, đương nhiên sẽ không chịu phục. Đặc biệt người ta lại thắng mộthơi, càng không thể nhịn được.”
Lâm Cẩn Dung cười cười: “Có qua có lại mới toại lòngnhau, không thể cứ để bọn họ độc diễn.”
Lâm Thế Toàn ngồi thẳng thân mình: “Muội nói đi.”
Lâm Cẩn Dung giương mắt nhìn cây hoa sơn trà đang náonhiệt nở rộ ở ngoài cửa sổ, thấp giọng nói: “Xuống tay với Lục Thiệu đi. Hắnkhông phải luôn nghĩ rằng mình giỏi giang hơn Lục Giam, luôn muốn chứng minhmình so với Lục Giam càng thích hợp quản lý công việc trong nhà sao, cho rằngbản thân càng vất vả công lao càng lớn sao? Chúng ta giúp hắn kiếm tiền, để hắnở trước mặt mọi người hung hăng lộ mặt một lần. Cũng không biết, nhân thủ củaTam ca có hữu dụng hay không?”
Lâm Thế Toàn trầm ngâm một lát, nói: “Vài năm nay, taquen biết không thiếu người, đều là khách nhân từ nam chí bắc, không dám nói làtánh mạng tương giao, nhưng đều tin cậy lẫn nhau, chưa bao giờ thất tín.”
Lâm Cẩn Dung liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-hon/1407863/chuong-266.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.